Mục lục
Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phòng ngủ cũng không có gì không thể xem được, Hứa Thanh Du đi làm, Ninh Tôn ở nhà cũng dọn dẹp nhà cửa tương đối sạch sẽ.

Tống Kình Vũ không vào, chỉ đứng ở trước cửa nhìn một chút.

Cách bố trí trong phòng ngủ chính và phòng ngủ nhỏ như nhau, anh chỉ dọn dẹp vài cái rồi quay người lại, “Nấu cơm xong rồi à?”

Ninh Tôn và Tống Kình Vũ đến phòng bếp làm một hồi, Hứa Thanh Du múc canh, lúc bưng bát canh đi ra ngoài, nghe hai người đang nói về hạng mục đầu tư trước kia của Hứa Thanh Du.

Những ngày gần đây hạng mục này bắt đầu hoàn vốn rồi, nghe Tống Kình Vũ nói là lời không ít tiền.

Hứa Thanh Du không biết mình có bị điên không nữa, bởi vì bây giờ cô cảm thấy tiền bạc không còn quan trọng nữa.

Người trước kia chỉ cần nhìn thấy tiền là mắt sáng rực lại đột nhiên cảm thấy tiền không có gì quý hiếm cả, đây cũng có thể gọi là điên chứ.

Quan trọng là vì cô có một người chồng có thể làm cô điên.

Hứa Thanh Du đi qua ngồi xuống, vừa mở miệng định nói, điện thoại của Tống Kình Vũ vang lên.

Ninh Tôn nhếch mày một cái, “Xem ra chắc chắn anh rất bận nhỉ.”

Tống Kình Vũ lấy điện thoại ra nhìn một cái, không hề nghe máy mà trực tiếp cúp điện thoại, sau đó bỏ điện thoại vào túi.

Hứa Thanh Du cũng hơi bất ngờ, “Nếu như có việc gì gấp thì cứ nghe máy đi, không sao đâu, chúng ta đều là bạn bè mà, việc riêng tư không cần tính toán nhiều đâu.”

Ngay lập tức Tống Kình Vũ đưa tay ra hiệu, giọng điệu mang theo sự bất lực, “Không phải chuyện công việc, là Viên Sơ gọi cho tôi.”

Hay lắm, vừa nhắc đến Viên Sơ, Hứa Thanh Du và Ninh Tôn cùng lúc không ai phát ra tiếng động gì.

Một lúc lâu sau Tống Kình Vũ mới lên tiếng, “Mọi người biết không, trước đó cô ấy có gọi điện thoại cho tôi nói là muốn mời tôi ăn cơm, hôm đó cách cô ta nói chuyện không giống bình thường, tôi liền nổi tính tò mò lên, nên hỏi thêm một câu, kết quả hai người đoán xem như thế nào.”

Hắn nhìn Hứa Thanh Du một cái, sau đó lại nheo mắt nhìn sang Ninh Tôn, “Cô ta muốn mời tôi ăn cơm, sau đó lại mời thêm hai người, nói là để bốn người chúng ta tụ tập náo nhiệt cùng nhau.”

Vừa dứt câu Tống Kình Vũ liền lắc đầu, “Nếu như có mặt cô ta thì thật sự náo nhiệt không nổi rồi, nói thật lòng, cô ta có lẽ ngay cả một chút nhận thức về bản thân cũng không có, tôi cũng ngại không dám nói quá rõ ràng.”

Ninh Tôn lấy hơi, “Quan hệ của hai người có tốt không, trước đây tôi có nghe cô Quách nói, tính cách của cô ta có chút kỳ lạ.”

Tống Kinh Vũ suy nghĩ một hồi rồi nói, “Cô ta quá cố chấp rồi, quan hệ của tôi và cô ta kỳ thực không tốt như mọi người nghĩ, tôi cũng hối hận, ban đầu sao lại đáp ứng cô ta.”

Nếu như ngay từ đầu hắn hoàn toàn không cho Viên Sơ cơ hội, để lại cho cô ta một một ấn tượng xấu, bây giờ có lẽ sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy.

Chỉ là lúc đó có người đứng giữa giới thiệu cho họ quen nhau, Tống Kình Vũ lại không phải người không biết đối nhân xử thế, cho dù là nể mặt người giới thiệu kia đối với Viên Sơ chắc chắn sẽ có một chút khách sáo.

Kết quả ngay lập tức mọi chuyện đều hỏng bét, chỉ khách sáo như vậy thôi, phiền não này cho đến bây giờ có đá cũng không đi.

Hứa Thanh Du múc canh ra chén cho mọi người, “Ăn cơm trước đi, không nhắc đến cô Viên nữa, nhắc đến cô ta tôi cũng nhức đầu.”

Nghe cô nói như vậy, Tống Kình Vũ bật cười, “Trước kia Viên Sơ gọi điện cho tôi, câu nào câu nấy cũng hơi có ý phàn nàn về cô, tôi cũng không hỏi cặn kẽ cô ta, sau đó hai người có mâu thuẫn gì ở công ty không?”

Mâu thuẫn chắc chắn không có rồi, Hứa Thanh Du biết đối nhân xử thế như vậy, thêm vào thân phận của cô ở công ty, dù gì đi nữa Viên Sơ cũng là nhà thiết kế, cao hơn cô một bậc.

Cô không thể gây sự chính diện với Viên Sơ được, cho dù có không thích cô ta đến thế nào đi nữa, có một số việc cô cũng có thể kiềm chế được.

Hứa Thanh Du lắc đầu, cũng có chút hiếu kỳ, “Sao vậy?” Cô ta nói gì về tôi sao?”

Tống Kình Vũ cười cười, xem nó như một lời nói đùa nói với Hứa Thanh Du, “Nói về chỗ dựa của cô các thứ, lúc đó nói không quá rõ ràng, cô nói cô ta không biết suy nghĩ, thật ra cô ta rất tâm cơ đấy, lúc nói chuyện với tôi lời nào nên nói, lời nào không nên nói, cô ta phân biệt rất rõ ràng.”

Lúc trước Hứa Thanh Du và Tống Kình Vũ ở trước mặt Viên Sơ thể hiện mối quan hệ không tồi, cho dù là Viên Sơ muốn giở kế ly gián, hoặc là muốn từ phía Tống Kình Vũ hủy hoại danh tiếng của Hứa Thanh Du, chắc chắn đều sẽ không gấp gáp mà biểu hiện ra ngoài.

Chắc chắn cô ta sẽ từ từ thăm dò, sau đó từng chút từng chút một ra tay.

Hứa Thanh Du bặm bặm môi, cầm đũa lên gấp vài miếng đồ ăn, sau đó mới nói, “Nhưng trước kia có vài lần chạm mặt với cô ta, ấn tượng không được tốt lắm, cũng không phải cãi nhau gì, chỉ là cảm thấy thật sự rất phiền, cho nên biểu hiện rất rõ ràng việc không kiên nhẫn.”

Đoán chừng là vì như vậy, nên mới khiến Viên Sơ cảm thấy cô không xem ai ra gì, ý mình có chỗ dựa chắc chắn nên không đặt ai vào trong mắt cả.

Đại khái là như vậy.

Tống Kình Vũ không lên tiếng, chủ đề liên quan đến Viên Sơ cũng dừng ở đây.

Ba người ăn cơm, sau đó giữa chừng Tống Kình Vũ lại hỏi những chuyện liên qua đến việc quay phim của Ninh Tôn, cũng không biết hắn nghe được thông tin ở đâu biết được hợp đồng của Ninh Tôn và công ty đã đáo hạn nhưng không hề tái ký.

Anh ta cũng hỏi tiếp theo Ninh Tôn có dự định như thế nào, có phải vẫn muốn lăn lộn trong giới giải trí không.

Cho đến bây giờ Ninh Tôn vẫn không chắc chắn, “Không nhất định, trước mắt muốn nghỉ ngơi một thời gian, cho dù có ở lại giới giải trí, thì cũng muốn cố gắng đi theo con đường sau màn ảnh.”

Cho dù anh có nhận được tiếng vỗ tay dưới anh đèn sân khấu, nhưng nơi đó cũng không đáng để anh ở lại.

Anh lại thích cuộc sống yên tĩnh hơn, càng thích không bị làm phiền, qua những ngày tháng tự do tự tại.

Tống Kình Vũ gật đầu, “Giới giải trí có cái tốt riêng của nó, nhưng nếu nếu cứ dấn thân vào thùng thuốc nhuộm đó, thật sự cũng phải đối mặt với một số việc phức tạp, hai người bọn họ có lẽ cũng suy nghĩ qua, cuộc sống đơn giản có thể sẽ tốt hơn.”

Sau đó anh nói, “Ninh Tôn hiện tại cũng có năng lực, cho dù không ở trong giới giải trí nữa, chuyển sang lĩnh vực tài chính làm cũng là một ý kiến không tồi.”

Điều này Ninh Tôn không dám nói trước, nếu như để anh lăn lộn trong giới đầu tư, kỳ thật anh không hiểu rõ lắm.

Nhưng anh cũng được xem là một người có bối cảnh, đằng sau anh là Chương Tự Chi, mặc dù Chương Tự Chi cũng không hiểu, nhưng Chương Tự Chi cũng là người có thân phận đặc biệt, đằng sau cậu ta còn có bốn người chị nữa mà.

Cứ như vậy xâu chuỗi lại, anh cũng được thơm lây, muốn có được chút lợi ích ở trong giới tài chính này, thật sự không phải không thể.

Bọn họ vừa ăn vừa nói, bầu không khí rất tốt.

Trước đó Hứa Thanh Du có chút lo lắng, sợ Ninh Tôn sẽ nói ra những lời không hay với Tống Kình Vũ.

Kết quả là cô nghĩ nhiều rồi, Ninh Tôn là người biết điều, Tống Kình Vũ cũng vậy, hai người nhìn rất hòa thuận.

Bởi vì không uống rượu nên ăn cơm cũng được xem là nhanh, Hứa Thanh Du đã rửa xong trái cây, đi đến nhà bếp cắt gọt hết rồi bưng ra.

Ba người bọn họ dời vị trí sang sofa ngồi xuống, bắt đầu không có chủ đề mới nói nữa rồi.

Đôi lúc Tống Kình Vũ sẽ nhìn Hứa Thanh Du, nhưng ánh mắt dừng lại trên người Hứa Thanh Du không hề lâu.

Trước kia ở trước mặt Tống Kình Vũ, kỳ thực Hứa Thanh Du cảm thấy không thoải mái cho lắm, như lúc nãy Tống Kình Vũ đứng trước cửa phòng bếp nhìn cô vậy, cô vẫn hơi ngại ngùng.

Nhưng bây giờ ngồi ở đây nói chuyện, đột nhiên cô buông bỏ tất cả, đột nhiên cảm thấy thật ra cũng không có gì cả.

Giữa hai người bọn họ chưa từng bắt đầu, nhưng cũng nói không được kết quả.

Hai người duy trì tốt tâm trạng của bản thân, một lần nữa dùng thân phận quan hệ bạn bè để tiếp xúc với nhau, đã là kết quả tốt nhất rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK