Hứa Thanh Du bên này gọi đồ ăn xong, nhân viên phục vụ vừa đi khỏi thì điện thoại của cô liền nhận được một tin nhắn.
Cô mở tin nhắn ra xem một chút, biểu cảm cũng không thể nói là nghiêm túc hay không nghiêm túc.
Ninh Tôn ngẩng mặt, nhìn nhìn Hứa Thanh Du, “Làm sao thế? Có chuyện gì à.”
Hứa Thanh Du lắc đầu một cái, tin nhắn là Viên Sơ nhắn cho cô, cũng không nói chuyện gì quan trọng, chỉ là hỏi cô có phải là Ninh Tôn hôm nay tới đón cô không.
Chuyện này hơi nghe ngóng một chút, khẳng định liền biết được đáp án ở chỗ người khác, cũng không đến mức cô ta phải nhắn tin tới cùng mình nghiệm chứng thật giả.
Hứa Thanh Du không trả lời, Viên Sơ bên kia sau đó lại nhắn thêm một tin tới, nói là hôm nào đó muốn mời cô cùng Ninh Tôn ăn bữa cơm.
Cái này có chút khiến Hứa Thanh Du không nghĩ ra được, nói thật ra quan hệ của cô cùng Viên Sơ cũng không tốt, Ninh Tôn cùng Viên Sơ càng không quen biết, Viên Sơ không có cái lý do gì mời bọn họ ăn cơm.
Hứa Thanh Du chưa nghĩ ra nên trả lời thế nào, bên kia Viên Sơ lại nhắn tin thứ ba đến, tin nhắn này của cô ta đem mục đích của mình bại lộ đến rõ lồ lộ.
Cô ta nói đến lúc đó hẹn thêm Tống Kình Vũ, bốn người bọn họ cùng ăn bữa cơm.
Hứa Thanh Du thoáng chốc liền bật cười, Viên Sơ thật sự chính là có cái gì thì biểu hiện ra cái đó không có chút giấu giếm nào.
Đầu óc của cô ta có thể là để ở chỗ khác rồi, ở phương diện này thật sự thiếu mất một chút tâm cơ.
Viên Sơ là người thông minh, điểm này Hứa Thanh Du buộc phải thừa nhận, đến cả Giang tổng cũng từng thừa nhận qua, nhưng mà sự thông minh của cô ta gần như từ đầu đến cuối đều đặt không đúng chỗ.
Phụ nữ có chút tính toán là tốt, Hứa Thanh Du cảm thấy Viên Sơ phàm là đem những tâm cơ này của mình dùng đúng chỗ, Tống Kình Vũ đoán chừng cũng sẽ bị cô ta tóm gọn.
Cô thở dài một hơi, sau đó trả lời tin nhắn cho Viên Sơ, không có triệt để nhận lời, nhưng mà cũng không nói cự tuyệt, cô chỉ nói là Ninh Tôn bên này lịch trình sắp xếp có chút hơi dày đặc, không xác định tiếp theo đây có thời gian hay không, đến lúc đó mới nói.
Viên Sơ bên kia liền trả lời cho cô một câu: Vậy tìm thời gian tôi hẹn hai người.
Bộ dạng này của cô ta xem ra là nhất định phải hẹn xong mới được, giống như trước đó hẹn cô ăn cơm, nếu như hẹn không được liền sẽ thường xuyên tới quấy rầy cô.
Ninh Tôn cầm lấy điện thoại của Hứa Thanh Du, nhìn một lượt toàn bộ tin nhắn, “Đây chính là người phụ nữ lần trước em nói?”
Hứa Thanh Du ừ một tiếng, “Chính là cô ta, em hiện tại cũng không biết nên đánh giá cô ta thế nào nữa, cảm thấy cô ta cái người này kỳ thật không xấu, nhưng mà lại thật là không khiến người ta chào đón, tiếp xúc lâu rồi liền sẽ cảm thấy khó chịu.”
Tốt hay không xấu hay không, điều này cũng làm cho lúc Hứa Thanh Du đối diện với cô ta rất đắn đo, không biết rốt cuộc nên bày ra dáng vẻ gì mới được.
Cũng ví dụ như trước đó Hứa Thanh Du thật ra là chán ghét cô ta, thậm chí lần trước Quách Châu ba người bọn họ cùng nhau ăn cơm, cô cùng Quách Châu trong ngoài lời nói đều ăn ý, cũng đã nói rất nhiều lời không êm tai mấy, đều là cố ý cho Viên Sơ nghe.
Nhưng mà sau đó lúc cùng Tống Kình Vũ ăn cơm, cô lại cảm thấy Viên Sơ rất đáng thương, cô ta chẳng qua chỉ là thích một người mà thôi.
Thích một người, người kia lại đối với mình không động lòng, là một cô gái khẳng định đều sẽ phải có chút tính toán.
Thế là tất cả hành động của Viên Sơ lại được cô tìm cho một lý do hợp lý, những sự chán ghét cô dành cho Viên Sơ trong nháy mắt lại giảm đi không ít.
Nhưng mà Viên Sơ vừa rồi nhắn cho cô ba cái tin nhắn, cô đột nhiên lại thấy rất bực bội, chính là cảm thấy khó chịu vô cùng, người này là thật âm hồn bất tán, bám riết không buông.
Sự mâu thuẫn này khiến cảm xúc của Hứa Thanh Du có chút phân liệt, cô là thật sự nắm bắt không được, rốt cuộc nên dùng thái độ gì để đi đối đãi với Viên Sơ.
Đối xử với cô ta không tốt, lại cảm thấy cô ta không đáng bị vậy, đối xử với cô ta tốt, lại sợ cô ta sẽ được đà lấn tới.
Hứa Thanh Du chậc chậc vài tiếng lắc đầu, “Chính là rất phiền, thật sự rất phiền.”
Ninh Tôn mỉm cười, cách một cái bàn nắm lấy tay của Hứa Thanh Du, “Vậy em cứ cách xa cô ta một chút, nếu người này đã khiến em không thích mất, vậy cứ bớt tiếp xúc.”
Cô cũng muốn cách Viên Sơ xa một chút, nhưng mà không chịu nổi Viên Sơ luôn sáp vào người cô, vả lại Viên Sơ lại thuộc vào loại người không cần thể diện, cho dù là thái độ của cô không tốt, Viên Sơ lần tiếp theo vẫn có thể làm như chưa có chuyện gì xảy ra mà sáp lại.
Điều này làm cho Hứa Thanh Du không còn cách nào khác, thật là một cách ứng phó cũng không có.
Kỳ thật cô nhìn ra được, Quách Châu cũng không thích Viên Sơ, lần trước lúc ăn cơm lời Quách Châu nói so với cô còn khó nghe hơn.
Nghĩ đến Quách Châu lúc trước cũng không phải không nghĩ tới trực tiếp đem Viên Sơ đánh lui, nhưng mà Viên Sơ hiện tại vẫn là giống như chưa có chuyện gì xảy ra, thỉnh thoảng đi đến văn phòng của Quách Châu cùng cô nói chuyện phiếm.
Hứa Thanh Du cảm thấy Quách Châu cũng đã hết cách, vậy cô khẳng định cũng tránh không khỏi.
Ninh Tôn chưa bao giờ gặp dạng người này, còn cảm thấy rất thú vị, “Vậy nếu không em cứ nhận lời cô ta, dù sao tiếp theo đây anh lúc nào cũng có thời gian, cứ cùng ăn một bữa cơm vậy.”
Đúng lúc anh còn muốn gặp Tống Kình Vũ, anh luôn âm thầm muốn cùng Tống Kình Vũ phân cao thấp, một mình cũng cảm thấy không thú vị, có một số chuyện vẫn là nên ra mặt.
Hứa Thanh Du nào dám nhận lời Viên Sơ, nếu như nhận lời rồi, bầu không khí của bốn người trên bàn cơm không biết chừng sẽ ngượng ngùng biết nhường nào.
Đến lúc đó Tống Kình Vũ cùng Ninh Tôn nói không chừng sẽ nói ra lời gì đó, Viên Sơ lại là loại người mà một câu nói có thể tự suy diễn thành nhiều nghĩa, đến lúc đó quan hệ khẳng định sẽ càng ngày càng phức tạp.
Cô là bị điên mới đi nhận lời.
Hứa Thanh Du vội vã lắc đầu, “Đừng đừng đừng, em cùng cô ta ăn một bữa cơm, em đã nhức đầu mấy ngày rồi, em vẫn là muốn yên yên ổn ổn một chút.”
Ninh Tôn tựa lưng vào ghế ngồi phía sau, “Cô ta có cái bối cảnh gì a, giống như em nói cũng quen biết với Giang tổng, vậy bối cảnh hẳn là rất sâu.”
Hứa Thanh Du gật đầu, “Hình như là bác của cô ta có chút thân phận gì đó, Tống Kình Vũ cũng là quen với bác của cô ta.”
Ninh Tôn nhíu mày một cái, “Đến lúc đó anh hỏi thăm một chút, xem xem là nhân vật khó lường cỡ nào.”
Hứa Thanh Du nghĩ một chút, liền cảm thấy không cần thiết, “Cũng không cần thiết hỏi thăm, cứ cố gắng hết sức không qua lại với cô ta đi.”
Cô chỉ có thể nói là cố gắng hết sức, cô cố gắng hết sức trốn tránh, nhưng mà có thể trốn được hay không cái này liền khó mà nói chắc.
Đợi một hồi, nhân viên phục vụ mang thức ăn lên tới, Ninh Tôn nghĩ nghĩ liền lấy điện thoại chụp một cái, sau đó đăng lên vòng bạn bè.
Hứa Thanh Du có thể xem được vòng bạn bè của Ninh Tôn, Ninh Tôn trước kia chưa bao giờ đăng những thứ này, có thể là sợ thu hút sự thảo luận quá mức của người khác.
Nhưng mà hiện tại anh thật sự chẳng hề để ý, anh thậm chí còn chụp luôn tay của Hứa Thanh Du vào trong hình.
Hứa Thanh Du nhấn like một cái cho bài post của anh, sau đó cô để điện thoại xuống, “Em phát hiện bây giờ anh có chút sống ảo nha.”
Ninh Tôn cười haha, “Anh cũng không biết mình bị sao nữa, anh còn muốn chụp luôn giấy hôn thú.”
Hứa Thanh Du cảm thấy vẫn là kiềm chế một chút thì tốt, bộ phim vừa mới đóng máy của anh bây giờ còn chưa chiếu, tạo ra chút động tĩnh rất dễ bị người ta chơi, đến lúc đó ảnh hưởng phim truyền hình chiếu thì phiền phức rồi.
Ninh Tôn cũng hơi cân nhắc một chút về sự ảnh hưởng này, sau đó có chút cảm khái, “Thiệt tình, show miếng ân ái còn phải dòm trước ngó sau, anh so người ta thua kém cái gì nha, em xem ở trên đường lớn người ta ôm ôm ấp ấp nhiều như vậy, sao anh kết hôn rồi còn phải che giấu.”
Hứa Thanh Du đưa đũa cho anh, để anh nhanh chóng ăn cơm, “Hết cách rồi, anh nhận vinh quang mà danh tiếng đem lại cho anh, cho nên phải chịu được những ảnh hưởng trái chiều mà những chuyện này đem lại cho anh.”
Ninh Tôn chậc chậc chậc vài tiếng, “Lời này của em nói đặc biệt giống lời bình thường chị Thái an ủi anh.”
Hứa Thanh Du ờ một cái, mới nhớ tới một chuyện, “Chị Thái hôm qua không có đến đoàn làm phim bên kia, em còn tưởng chị ấy sẽ đến.”
Ninh Tôn nói, “Trước đó chị ấy nói sẽ đến, nhưng mà hôm qua sắp đến giờ thì chị ấy gọi điện thoại cho anh, tựa như là nói công ty bên kia có nghệ sĩ xảy ra chút chuyện gì đó, chị ấy phải nhanh chóng đi xử lý.”
Cụ thể xảy ra chuyện gì, Chị Thái cũng không nói, Ninh Tôn càng lười hỏi.