Quách Châu qua tìm Hứa Thanh Du, khẳng định là có việc, Hứa Thanh Du có thể nhìn ra được.
Cô đặt bản thiết kế xuống, sau đó cùng Quách Châu đi đến phòng làm việc của cô ấy.
Vào phòng làm việc ngồi xuống, Quách Châu hít vào một hơi, “Tôi cũng không có người nào có thể nói, nên là muốn cùng cô nói chuyện.”
Tiếp xúc trong một thời gian dài như vậy, Hứa Thanh Du gần như hiểu rõ Quách Châu, trong cuộc sống cô ấy không có bạn bè, ở nơi làm việc cũng không có nói chuyện với đối tác.
Hứa Thanh Du ậm ừ một tiếng, “Chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì à?”
Quách Châu có chút xấu hổ mở miệng, “Chính là những gì tôi đã nói với cô trước đây.”
Hứa Thanh Du nghe cái liền hiểu, chính là có một người đàn ông muốn cùng Quách Châu hẹn hò, Quách Châu bên này còn do dự, không biết làm thế nào để đưa ra quyết định.
Cô nhếch miệng, “Anh ta lại nói gì với cô rồi?”
Biểu cảm Quách Châu có chút không thoải mái, chẳng qua cũng vẫn lên tiếng, “Lần cuối anh ta cùng tôi nói chuyện xong, tôi chỉ nói hãy để tôi bình tĩnh suy nghĩ thêm, sau đó anh ta gọi điện cho tôi tôi cũng không nhận, tiếp đó buổi tối hôm qua anh ta nhắn tin cho tôi, muốn mời tôi ăn cơm, nói là có tâm sự gì trong lòng hai người đối mặt để nói rõ.”
Chỉ là Quách Châu thực ra cũng không biết bản thân có tâm sự gì.
Mặc dù là đến tuổi này rồi, nhưng bên cạnh cô ấy trong thời gian dài không có đàn ông rồi, cô ấy thậm chí không biết nên làm như thế nào xử lí mối quan hệ này.
Đối phương gọi điện cho cô ấy, cô ấy liền luống cuống, không biết nên làm thế nào để trả lời.
Hứa Thanh Du hỏi thân phận của người đó.
Quách Châu thở dài một hơi, “Anh ta là lão tổng của một công ty, trước kia tôi có tham gia chương trình anh ấy là người được ban tổ chức cử đi gặp mặt, chính là lần đó có liên hệ qua, thực ra tôi cũng không biết về anh ấy nhiều lắm.”
Hứa Thanh Du sau đó hỏi điều kiện của đối phương, cô ấy chắc chắn không hỏi về điều kiện kinh tế.
Lão tổng của một công ty kinh tế khẳng định không tồi, cô ấy hỏi là về phương diện khác.
Quách Châu cũng hiểu ý Hứa Thanh Du, sau đó cô ấy nói, “Anh ấy ly hôn không có con, vợ trước anh ấy hình như là ra nước ngoài rồi, có thể coi là người trầm ổn, ít nhất tôi cảm thấy như vậy khi tôi tiếp xúc với anh ấy tại nơi làm việc trước đây.”
Trong cuộc sống bình thường Quách Châu không quá chắc chắn đối phương là người như thế nào, nhưng chỉ từ tiếp xúc công việc xem đối phương rất lịch sự, rất chín chắn, lời nói cũng rất ôn hòa.
Quách Châu tiếp xúc qua rất nhiều cấp cao của nhiều công ty, có tốt có xấu, cô ấy đối với những người đó chỉ phân thành hai loại người, người đàn ông kia thuộc loại tốt.
Hứa Thanh Du gật đầu, “Về phương diện tình cảm, kì thực tôi không giỏi để cho cô ý kiến, nhưng tôi vẫn còn muốn nói, có người kì thực rất khó gặp, kết quả cô đối với hình tượng của anh ấy nhìn chung là tốt, vậy hãy thử đi, hai người bọn cô hiện tại cũng không nói kết hôn gì cả, tốt nhất tiếp xúc qua xem.”
Quách Châu nhắm mắt, “Cô không biết tôi, tôi là người thật sự không giỏi việc cư xử trong mối quan hệ nam nữ, tôi thật sự sợ rằng sau này sẽ có rắc rối.”
Cô ấy có thể một mình đảm đương trong công việc, nhưng trong cuộc sống thật sự là rất kém.
Cô ấy gặp phải vấn đề thường né tránh, khi cùng bạn trai gần nhất chia tay, anh ta đã liệt ra rất nhiều tật xấu của cô ấy.
Mặc dù đối phương cũng có chút tình cảm, nhưng những gì đối phương nói Quách Châu đều chấp nhận.
Cô ấy vẫn còn nhớ những gì bạn trai cũ nói với cô lần cuối, “oại phụ nữ như cô không cần yêu đương nữa, đừng gây tai họa cho người khác, cô cứ ở cùng công việc cả đời đi.”
Quách Châu cũng cảm thấy như vậy, cô ấy chỉ phù hợp với công việc, không thích hợp để đối phó với những điều tầm thường trong cuộc sống, cô ấy cũng không hiểu.
Có rất nhiều việc không hề phức tạp, có thể sẽ ngày càng rắc rối hơn sau khi qua tay cô ấy.
Hứa Thanh Du nghĩ một lúc trước khi nói, “Thực ra tôi cảm thấy quan hệ của hai người sau cùng không chỉ là chuyện của một người, nếu như cô gặp đúng người, có lẽ cô sẽ từng chút từng chút cải thiện tật xấu của bản thân, dĩ nhiên cũng không nói trách nhiệm đẩy cho đối phương, nhưng một đoạn tình cảm là hai người đều có động lực, thay vì đi một mình, để lại người kia tại chỗ, không quan tâm.”
Hai người tay trong tay, vậy khẳng định sẽ nắm tay, chứ không phải ghét bỏ đối phương đi chậm.
Hứa Thanh Du cũng không biết lời khuyên của mình có thích hợp không, dù sao cô cũng cảm thấy như vậy.
Quách Châu có thể nghe ra, Hứa Thanh Du là muốn thuyết phục cô mạnh dạn thử, cô hơi cau mày, nghĩ một lát mới nói, “Còn thế này thì sao, khi nào cô có thời gian, chúng ta cùng nhau ăn một bữa, tôi có một chút không thoải mái khi đối mặt với anh ấy một mình, có bất tiện cho cô không, nếu thuận tiện tôi sẽ mang cô cùng đi gặp mặt.”
Đều tự mình đi gặp đối phương, có thể thấy được là để Hứa Thanh Du giúp cô ấy kiểm tra.
Hứa Thanh Du gật đầu, “Tôi đều thuận tiện, cô bên kia sắp đặt tốt cùng tôi nói một chút là được.”
Chẳng qua cô cũng cùng Quách Châu nói rõ, “Ánh mắt nhìn người của tôi cũng không thật sự tốt, tôi phải nói với cô trước, tôi đến lúc đó chỉ có thể nói xem cách anh ta đối xử với bạn của cô như thế nào, cái khác tôi cũng không dám nói.”
Quách Châu ậm ừ hai lần, “Được, thời điểm cô giúp tôi nhìn qua một cái là được, tôi hiện tại cả người đều là choáng váng.”
Hứa Thanh Du nhịn không được cười, “Tôi không ngờ rằng cô Quách lại do dự về chuyện như thế này, tôi cảm thấy cô là người rất quyết đoán.”
Cô nói như vây, Quách Châu càng xấu hổ hơn, cô ấy hít vào một hơi, “Tôi thực sự không giỏi cư xử trong mối quan hệ với đàn ông, nếu tại nơi làm việc tôi sẽ tự tin hơn, nhưng một khi liên quan đến cảm xúc, thành thật mà nói tôi không biết gì.”
Trước kia cô ấy đã dành quá nhiều sưc lực cho công việc của mình, vì vậy về tình cảm không có nhiều năng lượng, và cô ấy luôn cảm thấy không biết phải dùng thái độ gì để đối đáp với nhau, cũng luôn sợ chữa lợn lành thành lợn què.
Vì vậy cả người càng trở nên mơ hồ.
Hứa Thanh Du thở dài một hơi, “Kì thực không cần sợ, tình cảm là chuyện của hai người,nếu đối phương đúng là người đó, anh ấy tự nhiên sẽ dẫn dắt tình cảm của cô, anh ấy sẽ bao dung cô.”
Khi nói những điều này, tâm trí của cô ấy lướt qua hình ảnh Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du ở phương diện tình cảm cũng là có chút thiếu thốn, trước kia nghĩ đến những thứ này cô cũng cảm thấy rất chột dạ.
Nhưng sau khi cùng Ninh Tôn, cô mới biết thế nào gọi là tốt.
Cô cùng Ninh Tôn sống chung, hết thảy tình cảm đều được thể hiện ra ngoài, cô ngày càng trở nên tích cực và lạc quan hơn, sau đó biết thể hiện cảm xúc nhiều hơn.
Có lúc bản thân không điều chỉnh được, có thể học, cần phải có người khác từ từ dạy mới được.
Hai người cùng nhau từ từ tìm ra cách tốt nhất để hòa hợp với nhau từng chút một.
Hứa Thanh Du nói chuyện với Quách Châu một lúc, cũng trở về văn phòng, cô chỉnh đốn một chút, sau đó cắt may, trước đó Quách Châu đã cho cô một số mô hình, đều là những bản thiết kế tương đối phức tạp, để cô ấy may quần áo theo bản thiết kế.
Hứa Thanh Du ngồi xuống và bắt đầu đo cắt vải, bản thiết kế Quách Châu đưa rất phức tạp, có chỗ căn bản không dám động kéo, phải xem xét kỹ hơn, tính toán cẩn thận, cuối cùng phải cắt may như thế nào mới có thể đem kiểu dáng trên bản thiết kế hoàn toàn thể hiện ra.