Mục lục
Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương Tự Chi đưa Lương Ninh Như trở về nhà họ Chương.

Ngược lại Chương Tự Chi cũng suy nghĩ rất chu đáo, anh ta đã mua quà ra mắt lần đầu tiên thay cô.

Điều này làm cho Lương Ninh Như có chút không được tự nhiên.

Nhìn thế nào cũng không giống bạn bình thường tới nhà làm khách.

Chị Ba nhà họ Chương đã ra cửa chào đón.

Nhìn thấy cô tới thì hết sức nhiệt tình, so với lần trước chỉ có hơn chứ không kém.

Lương Ninh Như thấy cô ấy như vậy liền có hơi sợ.

Thật ra cô đã biết cô Ba nhà họ Chương từ trước rồi.

Trước kia Chương Tự Chi bị bọn họ điều tra, mỗi lần đều là cô Ba nhà họ Chương ra mặt.

Nhưng mà cô ấy cũng không nhớ cô.

Lương Ninh Như mỉm cười có hơi miễn cưỡng, đi qua chào hỏi với cô ấy, “Chị khỏe ạ.”

Chị Ba nhà họ Chương lập tức liền bắt lấy tay của cô, “Chao ôi, cuối cùng em cũng đến, cả nhà chúng ta đều đang chờ em đấy.”

Thời điểm đi vào liền thấy bốn chị em nhà họ Chương đều đang ở đây, ông cụ Chương mặc Đường trang đỏ ngồi trên ghế thái sư trong phòng khách, vừa trang trọng vừa nghiêm túc.

Không biết sao Lương Ninh Như lại nhớ tới tình huống Chương Tự Chi đến nhà mình.

Cha cô ở trên bàn cơm gào to, kêu Chương Tự Chi mau đến uống rượu.

Quả thật là không cùng một cấp bậc với nhà họ Chương.

Trước kia phá án thì Lương Ninh Như cũng không phải là chưa bao giờ đến nhà người có tiền, nhưng bây giờ đứng ở trong phòng khách nhà họ Chương, cô vô tình cảm thấy có hơi lo lắng.

Cô Ba nhà họ Chương kéo cô đến ngồi trên ghế sô pha, cô ấy nói còn nhiều hơn so với Chương Tự Chi, rồi giới thiệu cô với cha và ba chị em của mình.

Ông Chương nhìn Lương Ninh Như hết sức hài lòng.

Chỉ cần con trai ông về cùng với một người phụ nữ, dù cho đối phương có thế nào thì ông cũng rất hài lòng.

Ba chị em nhà họ Chương cũng không dám như ong vỡ tổ mà hỏi lung tung này nọ.

Thật vất vả mới lừa gạt được một người đến đây, các cô sợ người kia bị dọa sợ mà chạy mất.

Mọi người ngồi ở đây, hỏi một chút xem bây giờ công việc của Lương Ninh Như có vấn đề gì hay không, hay là lúc bình thường Chương Tự Chi có chọc giận cô hay không.

Nếu như có chỗ nào không hài lòng thì cứ nới ra, mấy chị sẽ giúp cô giải quyết.

Chương Tự Chi bước tới đây, rồi ngồi bên cạnh Lương Ninh Như.

Anh ta cười có chút vui vẻ, “Mấy chị đừng xem thường cô ấy, em làm sao dám chọc cô ấy tức giận được, nếu không nhất định cô ấy sẽ động thủ với em, bất cứ chỗ nào hay lúc nào thì cô ấy cũng có thể đánh em không ngừng.”

“Vậy là tốt rồi.” Ông Chương ở bên cạnh mở miệng.

Ông giơ ngón tay chỉ Chương Tự Chi, rồi nói với Lương Ninh Như, “Thằng nhóc thối này, bác vốn là có thể sống hơn hai trăm tuổi, nhưng bị nó làm cho tức giận, khiến bác cảm thấy sống một trăm tuổi cũng quá tốn sức, bây giờ đã có người có thể trị nó, cháu giúp bác chỉnh đốn lại nó một chút.”

Ông Chương mở miệng nói đùa như vậy, khiến cho Lương Ninh Như từ từ thả lỏng.

Cô Cả nhà họ Chương tuổi cũng không còn nhỏ, nhìn Lương Ninh Như, “Em trai chị là bị chiều hư nhiều năm, bọn chị bây giờ cũng đều rất bận rộn, không có nhiều thời gian để chỉnh đốn nó, sau này em cứ thoải mái sửa chữa, không cần nuông chiều nó, cũng không cần cảm thấy không xuống tay được, bọn chị đều ủng hộ em.”

Chương Tự Chi quay đầu nhìn Lương Ninh Như, “Xem đi, tôi vẫn luôn cảm thấy tôi không phải là con ruột, hoặc là được sinh ra để bốn chị gái chơi đùa.”

Lương Ninh Như kéo kéo khóe miệng, cảm thấy nhà họ Chương và những người có tiền trước kia mình gặp, hơi có chút không giống nhau.

Ít nhất bộ dạng của bọn họ rất chân thành, không hề có ý xem thường cô.

Mấy người ngồi trò chuyện một hồi, thì người giúp việc từ phòng bếp đã đi ra, nói là có thể dọn cơm lên rồi.

Cô Ba nhà họ Chương kéo Lương Ninh Như đi đến phòng ăn ở bên kia, “Chị cũng không biết em thích ăn cái gì, thế nên em mau đi qua xem thử, lần sau đến bọn chị sẽ làm món em thích ăn.”

Lương Ninh Như vội vàng cười nói, “Em không kén ăn, ăn cái gì cũng được.”

Chương Tự Chi đến gần, “Sau này em nói với tôi em thích ăn cái gì đi, để tôi dặn phòng bếp làm món em thích.”

Lương Ninh Như liếc nhìn anh ta một cái, không lên tiếng.

Mọi người đi đến phòng ăn rồi ngồi xuống, Lương Ninh Như ngồi bên cạnh Chương Tự Chi.

Khi ông Chương ngồi xuống nói đã có thể ăn cơm, thì mọi người mới bắt đầu động đũa.

Đã rất lâu rồi nhà họ Chương mới nháo nhiệt như vậy.

Tâm tình hôm nay của ông Chương rất tốt, luôn không nhịn được mà để lộ một nụ cười trên mặt, liếc mắt cũng có thể nhìn ra.

Cô Ba nhà họ Chương ngước mắt nhìn Chương Tự Chi, “Lần sau em gọi Cố Tư và Trì Uyên đến đi, cùng nhau náo nhiệt một chút.”

Anh ta ừ một tiếng, “Chờ chuyện này qua thì em sẽ gọi bọn họ tới, vui vẻ một chút.”

Nhắc tới Trì Uyên và Cố Tư, cô Ba nhà họ Chương liền vội vàng hỏi xem tình trạng của bọn họ bây giờ thế nào.

Anh ta cười ha ha một tiếng, “A Uyên bây giờ có nhiều chuyện vui, tinh thần sảng khoái, tình cảm nồng nàn với vợ con, người ta ngày ngày ôm vợ rồi sờ đứa trẻ trong bụng, cuộc sống vô cùng thoải mái.”

Cô Ba nhà họ Chương gật đầu một cái, “Hai người bọn họ vòng vo một vòng lớn, nhưng cuối cùng có thể ở chung một chỗ lần nữa, quả thật là không dễ dàng.”

Cô Ba nhà họ Chương cũng biết một số chuyện của nhà họ Tùy.

Cô ấy còn nói, “Tùy Mị kia khi thấy hy vọng sắp tới lại tan biến, nói thật cũng có hơi đáng thương.”

Chương Tự Chi không muốn nhắc tới Tùy Mị, đến bây giờ anh ta vẫn như cũ không thích cô ta.

Anh ta nói, “Cô ta bị A Uyên hủy hôn, lúc đó em còn cảm thấy cô ta không dễ dàng gì, nhưng sau đó cô ta lại làm ra một số hành động, khiến cho em rất không thích cô ta.”

Lương Ninh Như không biết những chuyện này, chỉ cúi đầu ăn cơm, yên lặng lắng nghe.

Chương Tự Chi nói xong còn bổ sung thêm một câu, “Nếu như không phải do cô ta ở giữa làm trò, thì A Uyên và Cố Tư cũng không phải quanh co lâu như vậy.”

Ít nhất là lúc đầu chuyện ly dị sẽ không bị tuồn ra ngoài.

Như vậy hai người có thể lặng lẽ che đậy, rồi kết hôn một lần nữa.

Sau khi sự việc nổ ra thì Cố Tư mới quyết định cắt đứt quan hệ với Trì Uyên.

Cho nên rốt cuộc cũng là do Tùy Mị gây ra.

Chương Tự Chi đối với chuyện của Cố Tư vẫn luôn tức giận, Lương Ninh Như liền đảo mắt nhìn anh ta một chút.

Cô nhớ tới lần ăn cơm trước, thái độ của Chương Tự Chi với Cố Tư đúng là có chút khác biệt.

Đề tài về Cố Tư nói một hồi thì ông Chương mới dẫn dắt tới vấn đề chung thân đại sự của Chương Tự Chi.

Anh ta có chút không biết làm thế nào, “Ba nghỉ ngơi một lát đi, cũng không thể để con hôm nay đưa bạn gái tới, ngày mai sẽ sinh con được.”

Ông Chương trừng hai mắt, sau đó đặt tầm mắt lên người Lương Ninh Như, “Cháu nhìn đi, bình thường nó đều chọc giận bác như vậy.”

Lương Ninh Như có hơi không nhịn được, liền bật cười.

Bầu không khí trên bàn ăn không tệ, chờ bọn họ ăn cơm xong thì người giúp việc lại rửa trái cây, mọi người đều ngồi ở phòng khách, trò chuyện liên tục.

Lương Ninh Như có thể cảm nhận được, những người trong nhà họ Chương rất tò mò về cô.

Chẳng qua đây mới là lần đầu tiên gặp mặt, bọn họ rất xấu hổ vì đã quá tò mò.

Lương Ninh Như lại nghĩ tới tình huống nhà mình, so với Chương Tự Chi thì kém quá xa.

Mặc dù cô không quan tâm chuyện môn đăng hộ đối, nhưng cũng không thể hoàn toàn loại bỏ được điều này.

Nhất là những gia đình quyền quý, bọn họ càng coi trọng cái gọi là có xứng đôi hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK