Hứa Thanh Du còn chưa nhìn thấy tin tức đóng máy của đoàn làm phim Ninh Tôn bên kia, chủ yếu là hôm qua cũng chưa kịp nhìn.
Cô cười cười, “Anh ấy bên đó kết thúc xong có thể ở nhà đợi một thời gian ngắn, ba tháng gần đây vẫn luôn quay phim, không có về nhà mấy bận, hiện tại xem như có thể ở trong nhà chơi với tôi rồi.”
Quách Châu gật gật đầu, “Ngưỡng mộ loại yêu đương ngọt ngào này của các cô ghê.”
Quách Châu lớn tuổi hơn rất nhiều so với Hứa Thanh Du. Nhưng cô vẫn còn độc thân, đến cả người bạn trai cũng không có.
Có vài người phụ nữ càng thành công thì thời gian độc thân càng dài, thậm chí vẫn luôn là đơn độc.
Tư tưởng của Hứa Thanh Du hơi có chút truyền thống, cô bội phục những người kia có dũng khí vẫn luôn sống một mình, cô làm không được, cô hi vọng trong cuộc sống có người có thể cùng với cô chia sẻ tất cả mọi chuyện.
Hai người không nói quá nhiều, Hứa Thanh Du trở lại vị trí ngồi xuống, cô hôm nay cả một bộ quần áo đều là tự mình thiết kế, là một bộ, Quách Châu đối với cô thật sự hào phóng, cô tự mình thiết kế mấy bộ quần áo, Quách Châu đều là trực tiếp để cô mang về.
Làm cho trong lòng Hứa Thanh Du còn hơi có chút ngại, cô luôn cảm giác mình xài đồ của công ty, cứ thế nên hiện tại cũng không dám dựa theo số đo của mình thiết kế quần áo ra nữa.
Hứa Thanh Du ngồi xuống xong, cô gái bên cạnh lại trượt ghế nhào qua, “Tôi nghe nói hôm nay bộ quần áo này của cô là tự mình làm.”
Hứa Thanh Du a một tiếng, “Là ở công ty của chúng ta bên này làm, cô Quách để cho tôi tự mình đánh giá, liền để cho tôi mặc tới đây.”
Cô gái kia cảm khái, “Cô Quách đối xử với cô thật là tốt.”
Sau đó cô ta còn nói, “Nghe nói trong công ty có cuộc thi sơ cấp, mỗi người hướng dẫn đều sẽ chọn vài thực tập sinh tiến hành so tài, cô Quách có nói cho cô biết để cô tham gia không.”
Hứa Thanh Du sững sờ, cô thật đúng không có nghe nói qua chuyện này, “Vậy sao? Tôi không biết a, tôi còn không có nghe nói.”
Cô gái kia nói, “Vậy đoán chừng cô Quách còn chưa nói cho cô biết, khẳng định sẽ chọn cô, cô bây giờ coi như là học trò tâm đắc của cô ấy.”
Trong giọng nói của cô ta cũng không có ý gì ghen ghét, đoán chừng cũng là chấp nhận việc Hứa Thanh Du được hưởng tất cả đặc quyền rồi.
Dù sao Giang tổng đều đã tặng cô quà, có thể thấy được địa vị của cô đúng là cao hơn so với những thực tập sinh bình thường.
Vả lại tất cả các thực tập sinh trong tay Quách Châu còn không có ai nói quần áo thiết kế ra có thể tự mình mặc đem đi, Hứa Thanh Du đúng là có đặc quyền rất lớn.
Có thể trước đó trong lòng bọn họ sẽ cảm thấy có chút không cam tâm, nhưng mà hiện tại đã hoàn toàn chấp nhận.
Hứa Thanh Du khẽ gật đầu, chẳng qua vẫn là nói, “Hẳn không có tôi đâu, năng lực của các cô đều cao hơn một chút so với tôi, nếu như thực tập sinh dưới trướng những người huống dẫn so đấu, vậy hẳn là cô ấy sẽ chọn người mình cảm thấy mười phần chắc chín mới phải.”
Cô gái kia mới chầm chậm cảm khái một câu, “Cũng không nhất định.”
Chẳng qua lời dư thừa hơn cô ta cũng không nói, lại trượt trở lại vị trí của mình.
Hứa Thanh Du hít vào một hơi thật sâu, đối với chuyện vừa rồi cô gái kia nhắc, cô kỳ thật cũng không đặc biệt để tâm, cho dù là Quách Châu khen cô tiến bộ nhanh chóng, nhưng cô cùng những người trước đó vẫn là có khoảng cách.
Nếu như thật sự muốn ra ngoài so đấu dự thi, cô còn chưa đủ tư cách.
Điểm này trong lòng Hứa Thanh Du rất rõ ràng.
Cô ngồi xuống, trước tiên lấy điện thoại ra lướt một chút tin tức hiện hành, xem một vài kiểu dáng thiết kế mới nhất đang lưu hành, sau đó cô lại căn cứ vào những gợi ý này, tự mình suy nghĩ một chút, sau đó bắt đầu đặt bút.
Chờ đến lúc sắp trưa, Hứa Thanh Du thiết kế xong một bức bản thảo, cô cầm lên nhìn một chút, khẳng định có một vài chi tiết vẫn là cần sửa đổi, Hứa Thanh Du đặt bản thảo sang một bên, sau đó lấy điện thoại ra xem thời gian một cái.
Lúc đang xem vừa vặn có tin tức gợi ý tới, cô thuận tay liền ấn mở.
Tin tức được gợi ý chính là hình ảnh đoàn làm phim của Ninh Tôn đóng, Hứa Thanh Du tùy tiện nhìn một cái, liền tìm thấy chính mình.
Cô cùng Ninh Tôn đứng chung một chỗ, hai người còn cười rất ngọt ngào, cô đang nhìn ống kính, Ninh Tôn quay đầu nhìn cô.
Kỳ thật lúc ấy hình chụp rất nhiều, không biết vì sao, đoàn làm phim liền lấy tấm này ra làm tuyên truyền.
Hứa Thanh Du ung dung nhìn một chút khu bình luận, khu bình luận là một mảng hài hoà, phần lớn đều nói là ngưỡng mộ cô cùng Ninh Tôn.
Trong hình đóng máy có Tô Yên và Quách Chiêu, nhưng mà mức độ thảo luận hai người kia tạo ra cũng không cao, có thể cũng do hai người bọn họ không được bên ngoài đặc biệt xem trọng, cho nên mọi người càng muốn đem ánh mắt đặt lên người của cô cùng Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du nhìn một vòng các bình luận, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều.
Cô để điện thoại xuống, sau đó dọn dẹp bàn lại một chút, chờ cho đến giờ tan sở, Hứa Thanh Du đứng dậy chậm rãi ung dung đi xuống lầu.
Vừa ra khỏi thang máy liền nghe được tiếng bàn tán, kỳ thật gần như cũng biết được là bởi vì điều gì.
Cô đưa mắt nhìn sang đại sảnh, quả nhiên thấy được một bóng dáng quen thuộc, cái bóng dáng quen thuộc này, đang bị các bóng dáng khác vây quanh.
Hôm qua cô cùng Ninh Tôn còn đang nói, nếu như không có người tìm anh xin chữ ký, có phải sẽ rất ngại không, hiện tại xem ra thật sự là bọn họ quá lo xa rồi.
Hứa Thanh Du dừng bước, liền nhìn sang Ninh Tôn bên kia, anh bị mấy cô gái vây quanh, những người kia líu ríu vừa muốn cùng anh chụp ảnh chung, vừa muốn để anh kí tên.
Những người kia Hứa Thanh Du cũng không quen biết mấy, là thực tập sinh trong tay nhà thiết kế khác.
Hứa Thanh Du có chút muốn cười, những người này trước đó nói không chừng có bao nhiêu xem thường cô, bây giờ thấy chồng cô liền từng người một xông tới.
Thế nào nói đây, có thể bọn họ không hề cảm thấy có cái gì mâu thuẫn, nhưng trong mắt Hứa Thanh Du bọn họ rất tự vả mặt.
Thái độ của Ninh Tôn vẫn rất tốt, chụp cùng bọn họ mấy bức hình, sau đó vừa chớp mắt đã nhìn thấy Hứa Thanh Du đứng cách đó không xa.
Ý cười trên mặt anh càng đậm, đưa tay vẫy gọi Hứa Thanh Du, “Đứng ở đó làm gì? Qua đây.”
Những cô gái vây quanh anh kia đều quay đầu nhìn về phía Hứa Thanh Du, sau đó từng người một đều thu lại biểu cảm.
Hứa Thanh Du sải bước ngắn đi sang phía Ninh Tôn, Ninh Tôn có thể là có chút chờ không nổi, trực tiếp bước lên đón.
Sau đó anh nhéo nhéo mặt của Hứa Thanh Du, “Ở bên kia nhìn bao lâu rồi, sao lại không qua đây.”
Hứa Thanh Du mở miệng, “Còn không phải trông thấy anh đang bận bịu sao, em cho anh chút thời gian.”
Ninh Tôn cười một tiếng, “Bận thế nào đi nữa cũng không quan trọng bằng đón em, đi thôi, đi ăn cơm.”
Nói như thế xong, anh trực tiếp nắm lấy tay Hứa Thanh Du, lúc đi đến bên cạnh những cô gái kia, Ninh Tôn mở miệng nói, “Đi trước nhé, bye bye.”
Những cô gái kia đưa tay vẫy vẫy với Ninh Tôn, sau đó có một người còn nói, “Ninh Tôn, tiếp theo anh có sắp xếp lịch trình gì a, chúng em đến cổ vũ cho anh a.”
Biểu cảm của Ninh Tôn rất dịu dàng, “Gần đây hẳn là sẽ nghỉ ngơi một khoảng thời gian, chủ yếu là muốn ở bên cạnh bạn gái một chút.”
Cô gái ồ một tiếng, không nói gì khác.
Cô ta không nhìn Hứa Thanh Du, từ đầu tới cuối đều không nhìn, hoặc là nói những cô gái này đều không nhìn cô.
Hứa Thanh Du cũng có thể lý giải tâm tình của các cô ấy, nếu bạn gái mà Ninh Tôn tìm là người khác, có thể trong lòng các cô ấy sẽ không có gì dậy sóng, nhưng bởi vì Hứa Thanh Du xuất hiện ngay bên cạnh các cô ấy, cho nên tâm tình của bọn họ khẳng định sẽ không quá tốt.
Khẳng định là sẽ có một chút không cam lòng, dù sao là người có thể tiếp xúc được trong cuộc sống hiện thực, cũng không có miếng nào ưu tú hơn so với các cô ấy, cho nên lớp filter mang tên bạn gái của minh tinh cũng biến mất tiêu.
Hai người đi đến một nơi hơi xa một chút, nhà hàng này Hứa Thanh Du trước đó có tới qua, cảm thấy hương vị cũng không tệ lắm.
Nhà hàng có phòng riêng, hai người bước vào trong phòng xong, Hứa Thanh Du liền bật cười, “Anh có thấy ánh mắt vừa rồi những cô gái kia nhìn em không, chính là cảm thấy em không xứng với anh các kiểu.”
Ninh Tôn vẫn thật là không để ý mấy, anh vốn dĩ là muốn đến show ân ái, kết quả bị mấy cô gái kia vây quanh ở đó, các kiểu muốn kí tên chụp ảnh chung, làm cho trong lòng của anh còn rất phiền.
Anh vốn là muốn đem trọng điểm dẫn dắt lên người Hứa Thanh Du, để bọn họ càng chú ý Hứa Thanh Du nhiều hơn, kết quả không nghĩ tới, chuyện làm tới mức có chút xoạc cẳng* rồi.
*Xoạc cẳng: nguyên văn từ câu “Không biết phải làm sao, để tôi xoạc cẳng cho cậu xem.”