Chương 14
Cố Tiểu Tư dụ dỗ khắp nơi trong miệng Tử Thư bây giờ chỉ yên lặng đứng cạnh Thẩm Bân.
Cô nhìn chăm chăm đống lửa trại, ngơ ngác.
Trì Uyên quay người nhìn về phía bên đó liền nghe thấy Tử Thư tiếp tục nói, “Nhưng Cổ Tiểu Tư này thực sự rất đẹp. Nhìn đi, chỉ cần đứng đó, những người xung quanh đều bị cô ấy đánh bại .”
Trì Uyên từ từ híp mắt lại.
Cổ Tư rất xinh đẹp, đây là chuyện được mọi người công nhận.
Lúc đầu khi ông cụ ép anh lấy Cố Tư, mẹ anh thở dài và thuyết phục anh giúp ông cụ, Thôi vậy, dù sao cô gái này cũng xinh đẹp, gen của hai đứa cũng không gây trở ngại cho đời sau.”
Lúc đó, dường như cũng chỉ có thể nghĩ đến ưu điểm này của Cố Tư.
Mà bây giờ, Cổ Tư đang mặc một chiếc váy hoa với hai bím tóc tết hai bên, xinh đẹp duyên dáng đứng đó thực sự khiến những người khác trở thành nền cho cô.
Dáng vẻ này của cô không khác gì cô gái chưa chồng.
Giọng của Tử Thư thấp hơn, “BOSS, sao anh lại không để mắt đến một cô gái xinh đẹp như vậy chứ.”
Sao lại không để mắt đến chứ?
Trì Uyên nhìn chằm chằm Cổ Tư một hồi, sau đó quay người lại, giọng nói cũng không lớn, “Chỉ là vẻ ngoài mà thôi.”
Tử Thư sửng sốt, sau đó biểu cảm có chút ngượng ngùng.
Cổ Tư đúng là chỉ có mỗi vẻ ngoài, hoàn cảnh gia đình cô không tốt, cũng không tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng gì, trước khi kết hôn với Trì Uyên thậm chí còn không có một công việc tử tế.
Ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp đó ra, đúng là không có thứ gì để đặt lên bàn so sánh cả.
Vì vậy, thật ra rất nhiều người trong công ty của nhà họ Trì không tin Cổ Tư có thể kết hôn với Trì Uyên.
Có rất nhiều người thích Trì Uyên, tùy tiện chọn ra một người cũng có thể bỏ xa Cố Tư mấy con phố.
Không ai có thể nghĩ rằng người cuối cùng kết hôn với Trì Uyên lại là người như Cổ Tư.
Tử Thư hạ mắt, không biết nên nói cái gì.
Người phụ nữ bên cạnh Trì Uyên nhìn xung quanh rồi lại xích lại cạnh Trì Uyên, “Anh Trì, anh có muốn đi dạo xung quanh không”
Ngồi mãi ở đây cũng không có ý nghĩa gì.
Trì Uyên suy nghĩ một chút rồi gật đầu, “Được.”
Cô gái này được bên đối tác cử tới, Trì Uyên thực sự không muốn làm rõ ý định khác kèm theo trong đó.
Trong chuyến đi này, anh chỉ nói về chuyện hợp tác,
Người phụ nữ vui vẻ, đứng dậy chỉnh lại quần áo rồi theo Trì Uyên đi bộ dọc bờ biển.
Tử Thư suy nghĩ một hồi rồi theo sau Trì Uyên cách một đoạn không xa.
Vừa nhìn đã biết người phụ nữ này có ý với Trì Uyên, ánh mắt đó quá rõ ràng.
Anh ta không thích người phụ nữ này cho lắm, ít nhất cho tới hiện tại, anh ta chưa thấy ai thích hợp làm vợ sếp của anh ta hơn Cổ
Tu.
Khi đi dạo dọc bờ biển, Trì Uyên trực tiếp nói về việc hợp tác.
Người phụ nữ che miệng cười, “Mọi người đều nói anh Trì là người cuồng việc, lúc trước tôi không tin lắm, nhưng giờ cuối cùng cũng được thấy rồi. Ngay cả những lúc thư giãn như thế này cũng không quên chuyện công việc. ”
Trì Uyên cười hờ hờ, “Nếu muốn thư giãn tôi đã nghỉ ngơi trong khách sạn rồi, ra ngoài đương nhiên là vì công việc.
Biểu cảm của người phụ nữ khựng lại, sau đó liền mỉm cười.
Buổi tối cô ta mời Trì Uyên đi chơi.
Trì Uyên không do dự mà sảng khoái đồng ý.
Cô ta cho rằng Trì Uyên cũng muốn ra ngoài chơi.
Nhưng hóa ra tâm trí của người đàn ông này vẫn luôn hướng về công việc
Nhưng mục tiêu tối nay của cô ta không phải là công việc, hợp tác với Trì Uyên chưa bao giờ mục tiêu của cô ta.
Hai người đi về phía nơi có ít người, Tử Thư nghiến răng nghiến lợi theo sau.
Đồng thời, anh ta lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn cho Cổ Tư.
Đương nhiên là trách Cổ Tư không biết nắm bắt cơ hội.
Hiếm khi mới gặp nhau ở một nơi lãng mạn như thế này, sao cô lại bỏ đi với người đàn ông khác chứ.
Khi Cổ Tư nhận được tin nhắn, chỉ nhìn lướt qua rồi xóa đi.
Đúng lúc Thẩm Bẫn đưa xiên thịt đã nướng xong tới.
Cổ Tư cười nhận lấy, “Cảm ơn.”
Thẩm Bần cầm lấy nước trái cây bên cạnh đưa cho Cổ Tư, “Mấy người vừa rồi quen cô sao.
Cổ Tự sửng sốt, “Tại sao lại hỏi như vậy?”
Thẩm Bẫn có chút ngượng ngùng sờ tóc “Chỉ cảm thấy ánh mắt họ nhìn cô không đúng lắm.”
Cổ Tư nhìn chằm chằm ly nước trái cây trong tay, một lúc lâu sau mới thở dài nói, “Không quen, làm sao tôi có thể quen biết những người đó được.”