Ninh Tôn nghĩ một lát, vẫn là đem điện thoại ra cho Hứa Thanh Du nhìn, “Sao thế? Dòng trạng thái này là nói gì vậy?”
Hứa Thanh Du đã quên béng chuyện vòng bạn bè của cô rồi, đây là hôm qua đăng lên, cô cũng vẫn luôn không vào trong Wechat xem.
Hứa Thanh Du híp mắt cầm điện thoại tới chăm chú nhìn nhìn, sau đó ờ một cái.
Nhưng cô cũng liền chỉ ờ một cái, sau đó không nói gì khác.
Ninh Tôn nhìn cô, “Em sao thế? Có phải là gặp phải chuyện phiền toái gì không?”
Hứa Thanh Du dựa vào trong lòng Ninh Tôn một chút, đưa tay ôm lấy eo Ninh Tôn, “Cũng không phải chuyện lớn gì, anh cứ xem như em tự mình làm màu đi.”
Chuyện này Ninh Tôn chắc chắn sẽ không dễ dàng buông bỏ mặc kệ, anh sờ lên mặt Hứa Thanh Du, “Em có chuyện gì cứ nói với anh? Anh muốn biết hết tất cả mọi chuyện về em.”
Chuyện liên quan đến mẹ Hứa bên kia, Hứa Thanh Du thật sự vẫn là ngại nói với Ninh Tôn, chuyện xấu của nhà cô, cô cũng không muốn nhớ tới, huống chi là mở miệng nói với người khác.
Hứa Thanh Du thở dài một hơi, “Là chuyện nhà em bên kia, anh cũng đừng hỏi nữa, kỳ thật em có chút phiền.”
Cô nói chuyện trong nhà bên kia Ninh Tôn cũng liền hiểu ra, đồng thời thở dài một hơi.
Khá lắm, dọa anh nhảy một phen, anh liền nói anh gần đây căn bản không chọc giận Hứa Thanh Du, làm sao lại bị cô ám chỉ trong dòng trạng thái này.
Xem ra đúng là bản thân anh suy nghĩ nhiều.
Nhắc đến chuyện trong nhà Hứa Thanh Du, Ninh Tôn gần như có thể nghĩ đến một chút
Anh lần trước đến ở nhà Hứa Thanh Du thời gian không dài, nhưng vẫn có thể nhìn ra được một vài mâu thuẫn của mẹ Hứa Thanh Du.
Anh lăn lộn trong giới giải trí thời gian dài như thế, còn có thái độ gì mà nhìn không ra, mẹ Hứa cũng không phải loại người giỏi che giấu suy nghĩ của mình.
Ninh Tôn nghĩ một lát liền nói, “Em là đang bực mình chuyện chúng ta phải trở về làm đám cưới sao, có phải là trong nhà bên kia gây áp lực gì cho em không?”
Cũng không tính là áp lực, chỉ là lần trước gọi điện thoại bên kia blablabla nói một tràng, khiến trong lòng cô không thoải mái.
Nhưng là loại không thoải mái này, muốn cô từng câu một giải thích với Ninh Tôn, cô thật sự là không giỏi bày tỏ.
Có một vài sự không thoải mái không phải người trong cuộc, thì mãi mãi cũng không cảm nhận được.
Hứa Thanh Du mím môi do dự một chút, cuối cùng mới nói, “Không có, không có gây áp lực gì cho em cả, là vấn đề của chính em, mẹ em còn rất mừng chuyện chúng ta trở về, bà ấy không có ý kiến gì với chuyện của hai chúng ta, anh không cần nghĩ quá nhiều.”
Nói đến đây cô nghĩ nghĩ liền lấy điện thoại ra, sau đó xoá dòng trạng thái kia đi
Ninh Tôn nhìn cô xóa trạng thái liền hơi bất đắc dĩ, Tống Kình Vũ khẳng định là tưởng rằng giữa hai người bọn họ xảy ra mâu thuẫn gì đó, sau đó hỏi cô một câu.
Hiện tại Hứa Thanh Du xoá trạng thái đi, Tống Kình Vũ đoán chừng sẽ tưởng rằng cô không muốn khiến người khác chú ý, hoặc là nói hai người đã làm hoà rồi
Tóm lại quan hệ của anh cùng Hứa Thanh Du, ở trong mắt Tống Kình Vũ đoán chừng không hề hoàn hảo như thế
Đoán chừng Tống Kình Vũ sẽ âm thầm nghĩ rằng, quan hệ giữa hai người bọn họ ngập tràn mâu thuẫn.
Ninh Tôn không quan tâm suy nghĩ của người khác, nhưng lại quan tâm suy nghĩ của Tống Kình Vũ, cũng không biết anh ta nghĩ như thế xong, có còn có lại một chút ý đồ với Hứa Thanh Du không.
Hứa Thanh Du sau đó để điện thoại sang một bên, lần nữa ôm lấy eo Ninh Tô, “Anh không cần để ý những cảm xúc này của em, qua một thời gian ngắn em liền tiêu hóa hết, không có chuyện gì đâu.”
Hứa Thanh Du rõ ràng là không muốn nói, Ninh Tôn cũng không có cách nào hỏi mãi.
Anh cũng chỉ có thể nhẹ nhàng vuốt lưng Hứa Thanh Du, sau đó nói với cô, “Chuyện gì đều có anh ở đây, nếu em có chuyện gì không dễ giải quyết thì nói cho anh biết, anh thay em ra mặt.”
Hứa Thanh Du ừ một tiếng, “Em biết rồi, anh không cần lo lắng cho em, em không sao mà.”
Hai người không nói gì nữa, cứ ôm nhau mãi như thế, đến tận khi gần tới giờ, sau đó Hứa Thanh Du đi rửa mặt, Ninh Tôn đưa cô đi ra ngoài đi làm.
Lúc trước khi ra cửa, Hứa Thanh Du nhìn thấy trên bàn trà cũng đặt một cái bình hoa, cắm hoa hồng Ninh Tôn tặng cô.
Đoán chừng là mẹ Ninh vừa rồi đi ra ngoài mua.
Trong lòng cô dễ chịu hơn một chút, sau đó cùng Ninh Tôn ra khỏi cửa.
Trên đường Hứa Thanh Du vẫn luôn không nói chuyện, có một số chuyện đã quên rồi, vừa rồi xem dòng trạng thái lại nhớ đến, thế là nỗi phiền lòng lại trào lên.
Ninh Tôn cũng biết cảm xúc Hứa Thanh Du không ổn lắm, anh ở bên cạnh cũng không nói nhiều.
Chỉ đợi xe lái đến cổng công ty, Hứa Thanh Du xuống xe, Ninh Tôn cũng đi theo xuống.
Anh bước tới ôm lấy Hứa Thanh Du, “Đừng khó chịu, nghĩ thoáng một chút, người không hợp thì sau này cố gắng hết sức không giao du với bọn họ, hiện tại chúng ta kết hôn rồi, có nhà của mình, không vui vẻ cũng không cần quan tâm cảm nhận của người khác, đóng cửa lại sống cuộc sống của chúng ta.”
Hứa Thanh Du gật gật đầu, cũng không nói gì khác, sau đó quay người đi vào bên trong công ty.
Cô trở lại văn phòng của mình, trạng thái cũng không có tốt hơn miếng nào, bình thường mà nói giữa trưa nghỉ ngơi như thế một hồi, trạng thái của cô có thể khôi phục rất tốt.
Nhưng mà hiện tại, cô bực bội vô cùng
Cũng may Quách Châu bên kia cũng không sắp xếp cho cô nhiệm vụ gì, Hứa Thanh Du ngồi một hồi lấy điện thoại ra,
Cô do dự một hồi, vẫn là nhắn một tin nhắn cho Tống Kình Vũ bên kia.
Chủ yếu cũng là muốn giải thích một chuyện chuyện dòng trạng thái, cô nói là bởi vì cãi nhau với người trong nhà, cảm xúc không tốt, sau đó trong lúc nổi nóng đăng một dòng trạng thái như vậy, bảo Tống Kình Vũ không cần lo lắng cô.
Tống Kình Vũ bên kia cơ hồ là lập tức trả lời, trực tiếp hỏi cô, là cãi nhau với Ninh Tôn sao?
Hứa Thanh Du gửi một cái icon vừa khóc vừa cười, sau đó trả lời lại: Dĩ nhiên không phải, là cãi nhau với người trong nhà tôi, Ninh Tôn sẽ không chọc tôi giận.
Tin nhắn thứ hai của Tống Kình Vũ qua một lúc lâu mới nhắn tới, cái tin này chỉ có ba chữ: Vậy thì tốt.
Hứa Thanh Du thở ra một hơi thật dài, cảm thấy càng buồn bực hơn.
Chút chuyện tệ hại này còn bị Tống Kình Vũ thấy được, càng quan trọng hơn là còn bị anh ta hiểu lầm, thật là phiền càng thêm phiền.
Quách Châu lúc chiều đến văn phòng bên này một chuyến, vốn là muốn tìm vài người học trò, nhắc nhở bọn họ vấn đề bản thảo thiết kế.
Nhưng nhìn thấy Hứa Thanh Du xong, Quách Châu liền ngừng lại, cẩn thận nhìn cô chằm chằm, “Làm sao thế? Ninh Tôn nhà cô chọc cô không vui à?
Hứa Thanh Du sững sờ, cố gắng điều chỉnh lại nét mặt của mình, “Không có a, đâu có chọc tôi không vui, anh ấy hiện tại đặc biệt nghe lời của tôi, địa vị của tôi ở trong gia đình chúng tôi hơi bị cao, nói cái gì thì là cái đó.”
Quách Châu cảm thấy cũng nên là như thế này, cho nên cô cười, “Tôi mới nói chẳng lẽ anh ta lại không biết điều như vậy, lúc này còn chọc giận cô, nhưng mà sắc mặt này của cô nhìn thật sự không tốt lắm a.”
Hứa Thanh Du vội vã đưa tay sờ lên mặt mình, phải rồi, tâm tình của một người sẽ luôn phản chiếu trên mặt.
Cô hôm nay cả một buổi trưa cộng thêm khoảng thời gian buổi chiều này cảm xúc đều không tốt, sắc mặt có thể ổn mới là lạ.
Cô hít vào một hơi thật sâu, buổi trưa muốn ngủ, kết quả không ngủ được, lúc chiều đầu liền có chút đau, trong lòng liền có chút phiền.
Quách Châu không biết nhiều như vậy, chỉ xem như cô vừa mang thai, có thể là cơ thể bài tiết hormone hơi loạn, sinh ra một vài hiện tượng không ổn lắm
Cho nên cô cũng chỉ có thể khuyên Hứa Thanh Du nghĩ thoáng một chút, “Đừng tạo áp lực lớn quá, thả lỏng một chút, cô bây giờ nên vui vẻ mới đúng, cô vui vẻ, thân thể mới có thể dễ chịu.”
Bây giờ ở trong văn phòng của công ty, có mấy lời không tiện nói rõ như vậy, cho nên lời nói của Quách Châu cũng liền mang theo một chút hàm ý
Hứa Thanh Du gật gật đầu, “Được, tôi biết rồi.”