Trì Uyên ừ một tiếng, “ Tôi đã thêm cô trên wechat, cô vẫn chưa đồng ý.”
Cố Tư có chút buồn cười, “ Tôi tại sao phải đồng ý, trước kia anh hủy kết bạn với tôi, bây giờ lại muốn thêm vào, anh nghĩ gì vậy.”
Trì Uyên thở dài, có vẻ bất lực, “ Tôi trước kia, quả thực xem xét chưa được đúng, tôi cứ tưởng là hai người chúng ta sau này sẽ không có bất kỳ liên quan nào nữa, nhưng…”
Cố Tư ô một tiếng, ngắt lời anh, “ Hai người chúng ta từ nay về sau, cũng chắc chắn sẽ không có bất kỳ liên quan nào, nên không cần kết bạn lại với tôi.”
Trì Uyên phát hiện miệng lưỡi Cố Tư thực sự là rất lợi hại, hơn nữa cô hình như biết rất rõ, nên tỏ thái độ gì để khiến đối phương khó chịu.
Cứ hời hợt mà nói ra như vậy, thực sự là có chút khó chịu.
Không trách được bà Trì khi ở trước mặt cô không qua được mấy câu đã phải chạy mất.
Trì Uyên im lặng, Cố Tư cũng không nói lời nào.
Từ trước đến nay là Trì Uyên nhẫn nại tương đối nhiều, có điều bây giờ không được rồi.
Bây giờ Trì Uyên có chút nhẫn nại không nổi.
Anh cất lời trước, “ Cố Tư, chúng ta không phải kẻ thù.”
Biểu tình của Cố Tư Trì Uyên không hề nhìn thấy, cô cố gắng cho giọng nói của mình tỏ ra vô tội, “ Tôi cũng đâu có xem anh là kẻ thù.”
Cô cười, “ Tôi rất cám ơn anh, tất cả những việc anh làm vì tôi, nhưng Trì Uyên, chúng ta thực sự, không nên quay lại nữa, tôi không hề coi anh như kẻ thù, tôi chỉ là muốn xem anh như người lạ.”
Trì Uyên không còn lời nào nói.
Cách nghĩ này của Cố Tư, quả thực cũng là cách nghĩ trước nay của Trì Uyên.
Chỉ là cái cách nghĩ như vậy, thực sự sẽ thay đổi.
Đến khi nào thì thay đổi, Trì Uyên tự mình cũng không rõ nữa.
Cố Tư không muốn nghe nói nhiều lời cho lắm, có những lời, kỳ thực nói ra, mọi người đều biết không có tác dụng gì.
Cuối cùng cô nói, “ Nếu không còn việc gì, thì cúp điện thoại nhé.”
Cơ bản cũng không cho Trì Uyên thời gian phản ứng lại, Cố Tư trực tiếp cúp điện thoại đi.
Đặt điện thoại sang một bên, Cố Tư thở dài một tiếng, thật là, nói như vậy xong, trong lòng nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Vừa mới ngủ một giấc, nhìn thấy trời đều đã tối rồi.
Cố Tư lại đói rồi, có điều thực sự không muốn động đậy.
Cô cuối cùng lại lấy điện thoại ra lướt, không phải là gọi đồ ăn ngoài, mà là gọi lại cho Chương Tự Chi.
Chương Tự Chi bên đó nhanh chóng nghe máy, “ Tiểu Tư Tư.”
Cố Tư a lên, “ Tôi đói rồi, anh tới nhà tôi một chuyến đi, mua đồ ăn mang đến cho tôi nhé.”
Chương Tự Chi lầm bầm, “ Cô tìm tôi là vì muốn ăn sao, cô đói sao lại không gọi đồ ăn ở ngoài về.”
Cố Tư than thở rồi liền nói to giọng, “ Tôi bây giờ có thể gọi đồ ăn bên ngoài ư, tôi bây giờ có thể xem như là người nổi tiếng, tôi bây giờ cần giảm tỷ lệ phơi mặt ra anh có biết không, mau mau mau, chỉ có anh thôi, thời gian này anh chính là tri kỷ của tôi, mau đến đây đi.”
Chương Tự Chi đối với Cố Tư thật là tốt, được được được, “ Bây giờ tôi sẽ qua đó, cô có thể dừng một chút được không, vừa mới cất giọng, đã dọa tôi một trận.”
Cúp điện thoại, Cố Tư nằm dài trên giường.
Chương Tự Chi bên đó đến cũng không nhanh cho lắm, sờ mò gì mãi một quãng thời gian mới tới, có điều anh ta đến không phải chỉ có một người.
Anh ta với Ninh Tôn cùng đến.
Nói là vừa hay Ninh Tôn tan làm, anh ta đi qua công ty nhà họ Ninh, liền dẫn Ninh Tôn cùng đến.
Đúng là lấy cớ vụng về.
Công ty nhà họ Ninh không thể ở giữa câu lạc bộ và nhà của Cố Tư, muốn qua công ty nhà họ Ninh, chỉ có thể là đi đường vòng.
Có điều Cố Tư cũng không chú ý đến điều đó cho lắm, chỉ lấy đồ Chương Tự Chi mua ra bày lên bàn ăn, “ Ăn cơm, ăn cơm, tôi đói sắp chết rồi.”
Chương Tự Chi tương đối thích nhiều người ăn cơm cùng nhau, mua rất nhiều đồ ăn mang tới.
Anh ta với Ninh Tôn cũng đến rồi.
Chương Tự chi tự chăm sóc lấy mình, đi tới nhà bếp lấy bát đũa ra, sau đó hỏi Ninh Tôn, “ Việc nhà anh bên đó, biết xử lý như thế nào chưa?”
Nói như vậy, Cố Tư liền nghĩ tới, lúc trước Chương Tự Chi mới nói với cô về việc nhà họ Ninh.
Đói quá, nên việc quan trọng như vậy cũng bị quên lãng luôn.
Ninh Tôn gãi đầu, “ Không rõ, tôi cũng không hỏi, có điều Ninh Tú lúc tan làm buổi chiều có đến công ty, Ninh Tương và Ninh Tiêu không đến, có lẽ bị giữ lại ở nhà rồi.”
Chương Tự Chi cười ha ha, “ Lão già nhà anh nếu có thể vì sự việc lần này mà đá hai đứa khốn kiếp kia ra khỏi công ty, tôi vẫn tôn trọng ông ta như một người đàn ông.”
Ninh Tôn gãi đầu, “ Có lẽ sẽ không làm vậy.”
Có Trang Lệ Nhã ở đây, cầu xin giúp đỡ, việc này, hầu hết chỉ là mắng một trận liền xong chuyện thôi.
Chương Tự Chi không để ý chuyện đó, “ Không sao không sao, việc lần này qua đi rồi, vẫn còn việc khác nữa, việc sau qua đi rồi, vẫn còn việc sau nữa, chỉ có một việc, có thể chạm vào cơn thịnh nộ của lão già nhà anh, luôn luôn có lúc không thể qua nổi.”
Ninh Tôn cười, không nói gì.
Cố Tư đợi một lát nói, “ Mấy anh có thấy tôi nên nói mấy lời giúp đỡ cho Trì Uyên ở trên mạng hay không, xoa dịu dư luận, xét cho cùng, trong kinh doanh không có lòng nhân từ.”
Lý do này đưa ra, khiến cho Chương Tự Chi có chút không nói nên lời, có điều anh vẫn nói, “ Nói giúp Trì Uyên đôi ba câu là có thể, thực ra A Uyên cũng không làm bất cứ điều gì quá đáng, mấy phương tiện truyền thông này đều là vô lý.”
Cố Tư mím môi ngẫm nghĩ, “ Các anh cảm thấy, tôi nên nói như thế nào mới là tốt, bên đó bị dẫn dắt có vẻ lợi hại, tôi sợ tự mình nói ra, bị người ta chộp ra điều gì đó không ổn.”
Ninh Tôn nghĩ ngợi, “ Có cần hỏi chị ba không, chị ấy có lẽ biết nên nói như thế nào mới trôi chảy.”
Chương Tự Chi nghe thấy, rất nhanh liền gật đầu, “ Chờ chút, tôi gọi cho chị ba, tôi hỏi cho.”
Chương Tự Chi nói xong liền lấy điện thoại ra, gọi cho chị ba.
Anh ta còn đặt điện thoại lên bàn, bật loa ngoài.
Cô ba Chương bên đó có vẻ bận, có thể nghe thấy giọng nói của người khác.
Chương Tự Chi đối với cô Ba nói chuyện ngữ khí có phần đặt biệt tốt.
Anh ta cười, “ Chị ba, chị bây giờ có thời gian không, em có chuyện muốn hỏi chị.”
Cô ba Chương đối với Chương Tự Chi mới là không kiên nhẫn, “ Chờ chị hết bận đã.”
Nói xong trực tiếp cúp điện thoại.
Chương Tự Chi có chút ngượng ngừng, ngẩng đầu nhìn Ninh Tôn và Cố Tư, he he, “ Chị Ba tôi bận, bình thường rất là bận, có thể nghe điện thoại của tôi, đã là không dễ rồi.”
Cố Tư và Ninh Tôn nhìn nhau, cúi đầu ăn cơm.
Chương Tự Chi tán gẫu rồi cất lại điện thoại.
Tiếp sau đó ăn cơm không nói lời nào, chờ đến khi ăn xong, Chương Tự Chi nhanh chóng dọn dẹp bàn ăn, Cố Tư đến chỗ sô pha ngồi.
Cô bật ti vi lên, sau đó cười, “ Tôi nói cho mấy anh một việc, hôm nay tôi với Phương Tố lại đánh nhau rồi.”
Chương Tự Chi ở nhà bếp lấy bát đũa đặt vào máy rửa bát, vội vàng, “ Cô với ai đánh nhau cơ, cô thua hay là thắng, người đó, Phương Tố? Phương Tố là ai?”
Cố Tư quay đầu nhìn Chương Tự Chi, “ Mẹ của Trì Uyên.”
Không nói Chương Tự Chi, bây giờ đến Ninh Tôn cũng cau mày rồi.
Hai người đều đi đến bên ghế sô pha.
“ Sau đó thì sao, cô có bị thương không.” Ninh Tôn trên trên dưới dưới nhìn Cố Tư một lượt.
Cố Tư khoát tay, “ Thì là rụng mấy sợi tóc, còn đâu không sao cả, Phương Tố bị tôi tát cho một cái, còn đá cho một cái nữa.”
Chương Tự Chi rít lên, “ Cô được đó nha.”
Anh ta đi tới, ngồi xuống bên cạnh, xì trộm một cái, “ Tôi có nghe qua một số việc về mẹ Trì Uyên, người đàn bà đó, quả thực không dễ khiêu khích.”
Cố Tư nhíu màu, “ Nghe nói về việc gì của mẹ anh ta.”
Chương Tự Chi ngẫm nghĩ rồi mới nói, “ Người ta nói rằng bố của A Uyên, với A Uyên giống nhau, mới đầu là người đã có hôn ước, chỉ có điều sau đó gia đình nhà người phụ nữ này hối hận, kết hôn với người khác tốt hơn, bố của A Uyên mới kết hôn với mẹ A Uyên, sau đó thì quyết định như vậy.”
Chương Tự Chi vả vào miệng, “ Sau đó hình như lúc A Uyên mười mấy tuổi, người phụ nữ mới đầu đã đính hôn với bố của A Uyên ly hôn, cụ thể vì lý do gì tôi không hỏi cụ thể, nhưng người phụ nữ đó sau nhiều năm, không biết sao lại phát hiện bố của A Uyên rất tốt, liền quay về tìm bố của anh ta, rõ ràng biết bố anh ta đã có gia đình, nhưng vẫn còn muốn chinh phục.”
Ninh Tôn cũng đi đến, ngồi ở bên còn lại của Cố Tư, hai người cách nhau rất gần.
Một gương mặt hóng chuyện của Cố Tư toàn bộ đều phản ánh ở trong mắt Ninh Tôn.
Ninh Tôn có chút bất giác đổ người về hướng về phía Cố Tư, cũng tạo dáng để nghe chuyện phiếm.
Hai người cách nhau rất gần, Cố Tư quay lưng về phía Ninh Tôn, nhìn từ một góc độ nào đó, như thể cô ấy đang nép vào vòng tay của Ninh Tôn.
Edit by Hường. Vui lòng reup nhớ để tên người edit. Bản edit này thuộc về www.hangtruyen.com