Buổi sáng Hứa Thanh Du đang xem hồ sơ, đợi đến lúc sắp tan làm, Quách Châu đến văn phòng phát cho thực tập sinh một số nhiệm vụ thiết kế.
Điều làm Hứa Thanh Du bất ngờ là, vậy mà cô cũng có, mặc dù là để cô và người khác cùng làm, giữa hai người chọn ra cái tốt nhất.
Nhưng dù là như vậy trong lòng Hứa Thanh Du cũng cảm thấy rất vui.
Cô cảm thấy công việc của bản thân dường như đã bước sang trang mới.
Hứa Thanh Du không bắt tay vào việc thiết kế ngay, mà lấy đơn đặt hàng bọn họ nhận được xem trước, chủ yếu là thiết kế một bộ đầm liền thân cho phụ nữ trung niên, yêu cầu không nhiều, chỉ nói cần nghiêm chỉnh một chút, có lẽ là để tham dự một số lễ hội, nhưng cũng không muốn loại lễ phục trang trọng quá mức, muốn thoải mái một chút.
Trước kia Hứa Thanh Du chưa tiếp xúc qua loại yêu cầu này bao giờ, trước tiên vẫn nên ngồi xuống tưởng tượng ra đã.
Cứ như vậy đến thời gian tan ca, những đồng nghiệp khác lần lượt ra về, Hứa Thanh Du mới thu dọn những thứ trên bàn mình.
Cô hơi phiền não, biết là mình phải đến nhà ăn gặp A Sơ, nếu như đây là một nhân viên bình thường thì cô đã từ chối rồi, nhưng đối phương cũng là một nhà thiết kế, vị trí này của cô cho dù là do Giang Tổng chống lưng cho cô, cũng không thể tùy tiện đắc tối người ra được
Cuối cùng Hứa Thanh Du hết cách, đi đến nhà ăn của công ty.
Ban đầu cô không nhìn thấy A Sơ, nên cô đi lấy cơm cho mình trước, lúc cơm vừa được làm xong, bên cạnh có người bưng khay cơm đến.
Người đến là A Sơ, nhìn thì có vẻ như cô ấy cũng vừa lấy cơm xong, cô ấy bảo Hứa Thanh Du đến bên cạnh ngồi xuống ghế.
Vị trí cô ấy chọn hơi ít người, xung quanh cũng không thấy ai.
Hứa Thanh Du biết cô ấy có lời muốn nói, nên vẫn đi theo cô ấy qua đó.
Hai người bọn họ ngồi cùng nhau, dĩ nhiên sẽ thu hút ánh mắt của người khác, thật sự cũng hết cách, bây giờ cô dường như thật sự là nhân vật gây bão.
Ninh Tôn gây ồn ào trong giới giải trí, cô ở công ty nghe được vô số tin đồn.
Cô cũng khó xử lắm.
Sau khi ngồi xuống, chưa gì hết A Sơ đã lên tiếng đem ý của mình nói ra hết, trước tiên cô hỏi công việc của Hứa Thanh Du có gặp phải khó khắn gì không, sau đó lại hỏi dạo gần đây cô học tập như thế nào, lần đánh giá bản thiết kế trước kết quả như thế nào, vân vân.
Có thể tính cách của A Sơ hơi dịu dàng, âm thanh nghe mềm mỏng nhẹ nhàng, nên lúc nghe làm cho người ta không một chút phòng hờ.
Dĩ nhiên Hứa Thanh Du nói đều tốt, sau đó nhắc đến việc học được rất nhiều thứ từ Quách Châu, cô cảm thấy công việc này rất vui.
A Sơ chỉ gật gật đầu, “Như vậy thì tốt, trong công việc vui vẻ là quan trọng nhất.”
Hứa Thanh Du nói ra câu còn không phải sao, sau đó lại nói, “Tôi thật là may mắn khi ở trong nhóm của cô Quách, con người cô Quách nghiêm nghị thật đấy, nhưng thật sự rất có năng lực, tôi cứ nghĩ rằng trước kia ở trường đã được học rất nhiều thứ rồi, nhưng bây giờ ở bên cạnh cô Quách, mới phát hiện ra được là những thứ học ở trường chỉ là hạt cát giữa sa mạc thôi, được cô Quách dẫn dắt mới có thể học được bản lĩnh thật sự.”
Cô nói như vậy làm A Sơ phải đưa mắt lên nhìn cô, nhưng mà vẫn giữ nụ cười trên gương mặt, “Cô Quách thật sự rất có năng lực, nếu như để cô ấy dốc lòng chỉ dạy, có thể cô sẽ trở thành một cô Quách thứ hai.”
Hứa Thanh Du cười cười, không lên tiếng.
A Sơ ăn cơm được một lúc, sau đó nói, “Đúng rồi, tôi nghe nói trước đó cô và Giang tổng còn có Tống Kình Vũ Tống tiên sinh bên đầu tư cùng ra ngoài ăn cơm, quan hệ của các người có phải tốt lắm không?”
Hứa Thanh Du nhớ lại lời của Quách Châu nói với mình trước kia, cô ấy nói A Sơ thích Tống Kình Vũ.
Hứa Thanh Du không thích thăm dò tâm tư của người khác cho lắm, cho nên cô cũng không có cách nào mở miệng hỏi quan hệ của A Sơ và Tống Kình Vũ là như thế nào?
Cô chỉ đành nói, “Nào có nào có, tôi không dám nói có quan hệ tốt với hai người đó đâu, tôi làm gì có thể với tới bọn họ được, chỉ là trước kia có qua lại với Tống tiên sinh, sau đó lúc tôi tìm việc thì hơi mơ hồ, anh ấy nói có thể tiện tay giúp tôi, thật ra không phải quan hệ tốt, chỉ là người ta thấy tôi đáng thương thôi.”
A Sơ cười cười, “Cô có chỗ nào đáng thương cơ chứ, đằng sau cô còn có một Ninh Tôn, làm sao có thể xem là đáng thương được.”
Cô tùy tiện nói, “Tống Kình Vũ chịu giúp cô, chắc chắn cảm thấy người này đáng được giúp, hiếm khi anh ấy xem trọng một người nào đó.”
Hứa Thanh Du nhanh chóng nói, “Nên nói là anh ấy xem trọng Ninh Tôn nhà tôi.”
Cô vừa nói câu nói Ninh Tôn nhà tôi ra sắc mặt A Sơ dễ chịu hơn nhiều, hơ hơ cười một tiếng, “Cô nên cẩn thận một chút, công ty chúng ta cũng có người theo đuổi thần tượng đấy, có lẽ cũng thích Ninh Tôn, cô nói như vậy không sợ gây thù chuốc oán à?”
Hứa Thanh quay đầu nhìn tứ phía, “Cô nói như vậy hình như cũng đúng, vậy sau này tôi không nói như vậy nữa.”
Trước mắt A Sơ thăm dò xong rồi, sau đó bắt đầu hỏi, hỏi Hứa Thanh Du có muốn đổi chỗ làm khác không.
Hứa Thanh Du nhanh chóng lắc đầu, thậm chí còn không hỏi ý của A Sơ là gì, “Tôi rất thích nơi này, con người tôi có chút lười, hơn nữa rất khó thích ứng với môi trường mới, bây giờ không dễ dàng gì dưới trướng cô Quách xem như ổn định, thật sự không muốn đổi nữa.”
A Sơ chạm nhẹ môi, “Tuy rằng cô Quách có thể dạy rất nhiều điều, nhưng cô ấy rất bận, cô ấy sẽ có một số nghiệp vụ ở bên ngoài, thêm vào đó học sinh trong tay cô ấy nhiều như vậy, chưa chắc là có thể tận tâm với từng người.”
Hứa Thanh Du do dự một hồi mới lên tiếng, “Thật ra nói bọn tôi là học viên, cũng không hoàn toàn đúng, không thể nào điều gì cũng phải học từ cô Quách cả, dù gì cũng tầm tuổi này rồi, mọi người ai cũng bước vào xã hội cả rồi, cũng có năng lực của riêng mình, bây giờ chúng ta vào công ty phải từ từ học, nhưng đa phần vẫn phải dựa vào bản thân, không thể cứ mãi mong đợi tiếp thu mọi thứ từ người khác được, tôi hiểu như thế đấy, cho nên tôi không hề mong mọi việc đều phải học từ cô Quách, mà là chầm chậm học từ cuộc sống, công việc.”
A Sơ rất bất ngờ khi cô nói như vậy, nhưng Hứa Thanh Du đã nói đến mức này rồi, cô ấy cũng không nói thêm được gì, chỉ đành mơ hồ nói một câu, “Cô nói cũng đúng.”
Hứa Thanh Du không biết mình nói đến mức này, đối phương có hiểu ý của cô không.
Nhưng sau đó lúc hai người trò chuyện, A Sơ không thăm dò cô nữa, hai người bình yên ăn xong bữa cơm, tiếp đến Hứa Thanh Du và cô ấy tạm biệt nhau.
Hứa Thanh Du trở về phòng làm việc của mình, sau khi ngồi xuống từ từ thở phào nhẹ nhõm, cô không thể ăn ở nhà ăn công ty nữa rồi, mỗi lần đi đều không có việc gì tốt cả.
Cô và nhà ăn của công ty có chút khắc nhau, sau này nên hạn chế đi vậy.
Hứa Thanh Du ở bên này ngồi một lúc, bên đó Quách Châu đã bước đến.
Quách Châu không hề bước vào phòng làm việc, chỉ đứng ngoài cửa một lúc, Hứa Thanh Du chỉ nhìn đã có thể đoán ra ý của Quách Châu.
Quách Châu quay người rời đi, Hứa Thanh Du nghĩ ngợi một lúc, đứng dậy đi đến phòng làm việc của Quách Châu.
Sau khi bước vào Quách Châu cười cười, “Cô ấy nói như thế nào với cô?”
Thật ra A Sơ cũng không nói gì quan trọng, Hứa Thanh Du suy nghĩ rồi nói đơn giản là trưa nay cô và A Sơ nói một số việc.
Quách Châu thở dài, “Cô và Ninh Tôn đã công bố ra ngoài rồi, tâm tư cô ấy còn không yên sao.”
Hứa Thanh Du cũng rất khó xử, “Quan hệ của tôi và Tống tiên sinh thật sự không có gì đặc biệt cả, Ninh Tôn và anh ấy cũng quen biết, chúng tôi từng ăn cơm với nhau nữa.”
Quách Châu ừ một tiếng, cô ấy tin tưởng Hứa Thanh Du, “Đúng vậy, thích người ta lại không dám nói, chỉ đành để mình ở bên cạnh suy nghĩ lung tung, bây giờ biết được cô là do Tống Kình Vũ đưa vào, đoán chừng cô ấy nhận thấy được nguy hiểm, cũng có ý muốn mượn cô để kéo gần lại mối quan hệ với Tống Kình Vũ.”
Điều này có lẽ Hứa Thanh Du không giúp được gì rồi, cô thật sư không muốn tham dự vào những việc như vậy.