Trước mặt Dương Tiêu khẩu súng bắn tỉa như bùn nhão lập tức bị Dương Tiêu làm biến dạng.
“Đờ mờ!” Nhìn thấy nòng súng của mình bị biến dạng, hai mất tay bắn tỉa cầm đầu suýt nữa rơi ra ngoải.
Vèol Ngay sau đó, Dương Tiêu đưa tay phải bóp cô tên câm đâu.
Dương Tiêu dùng sức, cơ thê của tên tay súng bắn tỉa cầm đầu bị nhắc lên như con gà.
Tay súng bắn tỉa càm đầu giấy dụa, tay của Dương Tiêu giỗng như kìm kẹp khiến anh ta không có cách nào thoát ra được.
“Ai bảo anh tới?” Dương Tiêu hỏi.
Tay súng bắn tỉa cầm đầu kinh hãi nhìn chăm chằm Dương Tiêu: “Anh..
rốt cuộc anh là ai?”
Thân là tay đánh lén hàng đầu của Giang Nam, ngoài khả năng bắn tỉa xuất thần nhập hóa, anh ta còn siêu mạnh, ai ngờ đứng trước mặt Dương Tiêu một đòn cũng không chịu nồi.
“Tôi là ai2 Lâu như thê bản thân tôi cũng suýt chút nữa đã quên mắt mình là ai, Mr.Yang nghe thấy bao giờ chưa?” Dương Tiêu bình tĩnh nói.
Nghe đến đây, tay bắn tỉa cầm đầu vô cùng sợ hãi: “Cái gì? Anh chính là Mr.Ÿang? Chẳng phải năm năm trước anh đã biến mắt khỏi thế giới rồi sao?”
Mr.Yang ý nghĩa như tên, chính là anh Dương, và năm đó Dương Tiêu trải qua mưa gió đã lấy tên Mr.Yang hành tâu.
Chỉ là sau này anh gây ra mưa gió máu tanh quá nhiêu, người phương Đông gọi anh là thân chết, người phương Tây gọi anh là diêm vương.
“Được rồi bây giờ anh có thể cho tôi biết đáp án!” Dương Tiêu nhẹ giọng nói.
Tay súng bắn tỉa càm đầu cười khổ: “Làm công việc như chúng tôi, sẽ không đề lộ danh tính của ông chủ.
Có thê chết trong tay tử thần điện hạ, quả thật cũng là vinh hạnh của tôi. Tử thần điện hạ, ra tay đi!”
“Ừm!” Dương Tiêu gật đầu.
Bát ngờ dùng lực, tay bắn tỉa cầm đầu chét ngay lập tức.
Năm đó trong khi làm nhiệm vụ, Dương Tiêu đã đối phó với quá nhiều sát thủ, việc khai thác thông tin tình báo từ những quần thể như này là quá khó.
“Mục tiêu là thần chết Dương Tiêu?
Đò mò, rút lui rút lui rút luil”
Nghẹ được tin chắn động mà tay bắn tỉa cầm đầu nói trước khi chết qua máy bộ đàm, ba tay bắn tỉa còn lại đều bỏ chạy.
Dương Tiêu liếc nhìn ba bóng người: “Người không động ta, ta không động người, biên mất tròn năm năm, coi Dương Tiêu tôi dễ bắt nạt à?”
Bịch bịch bịch!
Sau nửa phút, ba bóng dáng tuyệt vọng nữa ngã gục trên mặt đất.