Vào sáng sớm, một bóng người xuất hiện ở rìa của khu phê tích.
“Chết tiệt, bị gài bẫy, bị thằng nhóc Dương Tiêu kia gài bấy!” Bóng dáng này chật vật lau vệt máu đỏ trên khóe miệng.
Nhìn kỹ hơn thì người này là Phùng Tứ đã bị chôn vùi trong khu vực Thập lệ.
Không hê hay biết, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Phùng Tứ đã kịp thời trốn vào mật thất, tránh được kiếp nạn này.
Phùng Tứ làm gì cũng sẽ luôn để một đường lui cho mình. Đêm hôm đó đến khu vực Thập LÍ, ông ta đã cho người đào một lôi đi bí mật dưới lòng đât, đê phòng tai nạn xảy ra.
Đúng như dự đoán, sau cùng thì tai nạn đã xảy ra.
Ông ta và trên trăm người của mình là những người duy nhất sông sót sau vụ nô.
Dù vậy, Phùng Tứ đã suýt chết trong chân động này.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc cùng nhiệt độ cực kỳ kinh khủng suýt chút nữa khiến Phùng Tứ chết trong mật thất.
“Không được, mình phải rời khỏi Thiên Phủ Chỉ Quốc, Dương Tiêu này quá đáng sọ!” Phùng Tứ toát mò hôi lạnh.
Lúc này, Phùng Tứ cũng nhận ra rằng đối thủ của mình hoàn toàn không phải là người bình thường, mà là một kẻ mắt trí hoàn toàn.
Đúng vậy trong mắt Phùng Tứ, Dương Tiêu là một kẻ mật trí.
Kích nổ khu vực Thập Lí ở thành phô Trung Nguyên, loại hành vi này chỉ có một kẻ mắt trí mới có thê thực hiện được.
Phùng Tứ vội vàng gọi điện thoại, nhanh chóng đi về phía sân bay thành phô Trung Nguyên.
Ông tạ ý thức được Dương Tiêu quá điện rô, ông ta chắc chắn mình không thể lăn lộn ở trong nước được nữa.
Kết thúc vận động, Dương Tiêu vừa ra khỏi phòng tâm thì nhận được điện thoại của Am Kim Long Vương: “Điện hạ, Phùng Tứ trốn mắt rồi!”
Cả nhà tải appt ruyện hola đọc tiếp nhé! “Ò? Phùng Tứ vẫn còn chưa chết?
Thỏ khôn ba hang, lão già này có chút bản lĩnh!” Dương Tiêu kinh ngạc nói.
Ám Kim Long Vương tiếp tục báo cáo: “Hiện tại Phùng Tứ đã lên máy bay, đích đến là Mosesl”
“Ừ, tôi hiểu rồi!” Dương Tiêu đáp.
Sau khi xác định hướng Phùng Tứ chạy trốn, Dương Tiêu cười khinh thường: “Lão già, tưởng trốn ra nước ngoài là tôi không làm được gì ông àềt Nói xong, Dương Tiêu liên hệ với Lý Thần Chiến, hiện tại Phùng Tứ vẫn chưa chết, kế tiệp là màn biểu diễn của Lý Thần Chiến.
“Tôi sắp xếp máy bay cho anh, Phùng Tứ, sáng mai nhất định phải chết!”
Dương Tiêu dặn dò.
“Vâng, điện hại” Lý Thần Chiến đã nóng lòng muôn giết chết Phùng Tứ ngay lập tức.
Trong chốc lát, gió nổi mây mù.
Đầu giờ sáng, một tin nhắn đã được gửi đi.
Lệnh đuổi giết của Tuyệt Thế Long Môn được ban ra, khiên cả thê giới chân động!
Một số lượng lớn các cao thủ Long Môn ra tay, thanh kiêm chỉ về phía Mosesl Chương 1349.