“Ò! Không phải nhân vật đơn giản!”
Dương Tiêu dở khóc dở cười.
Biết rõ mình là Long chủ mới mà vấn còn bắt kính với tình, Dương Tuyết Ly này chắc chắn không đơn giản!
Chẳng lẽ Dương Tuyết Ly này là con gái ngoài giá thú của ông già Dịch Thấp? Điều này rất có thê] Trong ấn tương của Dương Tiêu, ông già Dịch Thập này không lập gia đình, thường lang thang giữa những bụi hoa, không biết có làm tốt các biện pháp an toàn hay không.
Nếu không làm tốt biện pháp an toàn, có lẽ thật sự sẽ có một đứa con gái.
Tuy nhiên, nghĩ kỹ lại ông già Dịch Thập này năng mưa thât thường, luộm thuộm, răng rất vàng, thường nhai tỏi, hèn mọn như thê, làm sao có thế sinh ra một cô con gái xinh đẹp như vậy?
_ Không khoa học! Điều này không khoa học lắm!
Làm gì có chuyện Dương Tuyết Ly không nhìn ra Dương Tiêu đang suy nghĩ gì, cô cũng không vạch mặt: “Được rồi, nhiệm vụ của tôi kết thúc, đi đây!”
“Áy ấy ây, đừng nóng vội thế chứ!”
Dương Tiêu vội vàng muôn kéo Dương Tuyết Ly lại.
Nhưng còn chưa chạm vào Dương, Tuyết Ly, cánh tay của Dương Tuyết Ly đã biên thành một bóng mờ, lây tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tránh tiếp xúc chân tay với Dương Tiêu.
Dương Tiêu lại ngạc nhiên, không ngờ Dương Tuyết Ly này cũng là cao thủ.
Cũng đúng, người do ông già Dịch Thập sắp xếp chặc chắn không phải người bình thường.
“Có chuyện thì nói!” Dương Tuyết Ly uê oải nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu bắt lực nhún vai: “Công ty lớn này có nhiều dự án như vậy, cô vô mông rời đi có vẻ không thích hợp lắm? Chắc cô cũng biết tôi không am hiểu thường trường cho lắm!”
“Không phải bên cạnh anh có cô Hoa, Hoa Mộ Tranh sao? Anh không biết, cô Hoa biết mà!” Dương Tuyết Ly cười nhẹ.
Dương Tiêu ngạc nhiên nói: “Hả! Cô Hoa?”
“Ong già Dịch chưa nói cho anh biết đâu à? Cô Hoa là một thiên tài kinh doanh rất giỏi, có cô Hoa trở thành cánh tay phải của anh rồi. Tôi đã xử lý tất cả những tài liệu liên quan đến tập đoàn Đề Hào và lưu vào máy tính rồi. Về phần còn lại tôi không cân Bg lo lãng!” Dương Tuyết Ly nhẹ nhàng nói.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Hloa Mộ Tranh ngạc nhiên nói: “Cô Dương, cô không nói đùa đấy chứ?”
“Có cảm thấy tôi giống như đang nói đùa à? Không nói nữa, đi đây. Cuối cùng cũng có thể rảnh rồi tài ngày rồi!” Dương. Tuyết Ly nói xong, không hề do dự nữa bước ra ngoài.
Sau khi Dương Tuyết Ly rời đi, Dương Tiêu và Hoa Mộ Tranh nhìn nhau, rât không nói nên lời.
Đây là bàn giao xong rồi?
Có cần đơn giản qua loa như này không?
Dương Tiệu sờ mũi, nhìn Hoa Mộ Tranh: “Nếu không thì tập đoàn Đề Hào giao cho cô?”
“Anh lại muốn làm ông chủ vung tay à?” Hoa Mộ Tranh cười xinh đẹp quyên rũ.