Cóc cốc cốc!
Khi đến cửa phòng của Bạch Du Tĩnh, Dương Tiêu lịch sự gõ cửa: “Cô Bạch, theo yêu câu của cô, tôi tắm rửa xong rồi!”
“Ừ, mau vào đi!” Bạch Du Tĩnh nhẹ nhàng nói.
Mau vào đi?
Chẳng biết tại sao, Dương Tiêu luôn cảm thầy hôm nay Bạch Du Tĩnh nói chuyện rất kỳ lạ.
Về phần kỳ lạ ở đâu, Dương Tiêu cũng không nói ra được!
Cần thận đây cửa phòng của Bạch Dụ Tĩnh ra, mùi hương hoa nhài xộc thẳng vào mũi.
Bước vào trong, Dương Tiêu sững SỜ.
Thây phòng của Bạch Du Tĩnh toàn một màu hồng, ga trải giường màu hông, chăn bông màu hông, thậm chí cả bàn làm việc và tủ quân áo cũng màu hồng.
Đâu giống một vị chủ tịch lạnh lùng, rõ lì là một cô gái trẻ tuổi đầy sức sông!
Lúc này, Bạch Du Tĩnh đang nhìn vào biểu đồ thị trường chứng khoán châu Âu của tập đoàn trang sức Bạch Thức trên bàn làm việc của cô ta.
Dương Tiêu nói đùa: “Tôi nói cô Bạch này, tôi thật sự không nhìn ra, ân giâu dưới lớp lạnh lùng cô còn có một trái tim thiêu nữ!”
“Có vấn đề gì à?” Bạch Du Tĩnh quay đầu nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu lại nhìn những cách trí khác, đều ngăn nấp và trật tự, HH, phòng không có một hạt bụi, đúng một người phụ nữ thích sạch Sẽ.
Nhìn thây vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của Dương Tiêu, Bạch Du Tĩnh cô nén xấu hỗ: “Anh Dương, anh biết nhìn phòng con gái như thế này là một loại hành vi rất bắt lịch sự không?”
“Biết!” Dương Tiêu nói thẳng.
Gương mặt xinh đẹp của Bạch Du Tĩnh hiện lên vẻ giận dỗi nói: Biết mà anh còn nhìn!”
“Tôi chỉ tò mò không biệt làm thê nào mà cô lại có thê là một cô gái có vẻ ngoài lạnh lùng mà tâm hồn lại là thiệu nữ?” Dương Tiêu mỉm cười như khám phá ra một thế giới mới.
Trong mắt Bạch Du Tĩnh thoáng qua vẻ đau buồn: “Không biết ông nội tôi đã nói với anh chưa, bà nội tôi gặp nạn mắt sớm, cách đây mấy năm bố mẹ tôi bị tai nạn xe đã qua đời, ký ức từ nhỏ, làm bạn cùng tôi trưởng thành chỉ có ông nội!”
“Xin lỗi, tôi không hiểu những chuyện này, tôi mạo muội!” Dương Tiêu nghe thấy vậy tỏ vẻ xin lỗi.
Anh chỉ biết người vợ kết tóc với Bạch Nguyên Kiệt nhiêu năm trước gặp nạn mật sớm, nhưng anh không biệt bô mẹ ruột của Bạch Du Tĩnh đã mất sớm.
Biết được điều này, Dương Tiêu phần nào hiểu được tại sao Bạch Du Tĩnh có tính cách lạnh lùng, thường cách xa người khác hàng nghìn dặm.
vào một hộp kim bạc trên bàn làm việc: “Đủ dùng không?”
“Đủ rồi!” Dương Tiêu nhìn lướt qua gật đầu.