Sau khi biết được toàn bộ dược liệu đã bị người khác cướp đi, Đường Hạo giống như đã nhìn thấy được khung cảnh bản thân đã dẫm đạp Đường Mộc Tuyết dưới chân, sảng khoái cười lớn.
Đường Mộc Tuyết lúc này đang cùng khách hàng bàn hợp đồng, căn bản không biết đã xảy ra chuyện này.
Người phụ trách chi nhánh Lý Gia đợi rất lâu nhưng vẫn đợi được tin tức dược liệu từ Đường Gia, cảm thấy vô cùng kỳ quái liền gọi điện thông báo đến Lý Minh Hiên.
Biệt thự trên đảo nhỏ ven hồ hôm nay đã hoàn tất công tác hoàn thiện, Lý Minh Hiên lúc này mới có thể thoải mái thở phào nhẹ nhõm một hơi lúc này khi nhận điện thoại của người quản lý hắn ngược lại vô cùng bắt ngờ.
Cũng vì chỉ cần tiếp xúc trong một thời gian ngắn ngủi, Lý Minh Hiên có thể biết được Đường Mộc Tuyết chính là một nữ cường nhân có tinh thần tuân thủ khế ước cùng khả năng làm việc nhanh gọn.
Điều khiến cho Lý Minh Hiên kinh ngạc bội phần chính là, dược liệu không giao đến nơi tạm không nhắc đến, Đường Mộc Tuyết vậy mà cũng không lên tiếng thông báo với mình trước, chuyện này căn bản không giống với tác phong làm việc của cô.
Dù sao Đường Mộc Tuyết cũng là người phụ nữ của điện hạ, Lý Minh Hiên tất nhiên sẽ không trách tội, hắn chính là đang e sợ Đường Mộc Tuyết bên đó đã gặp phải phiền phức không từ chôi được.
Cho nên Lý Minh Hiên ngay lập tức gọi điện thoại đến cho Đường Mộc Tuyết.
Đường Mộc Tuyết khi thấy số điện thoại gọi đến, khuôn mặt hoàn hảo không chút khiếm khuyết hiện lên nét kinh ngạc.
Lý Minh Hiên như thế nào lại gọi điện thoại cho bản thân chứ?
Trong ấn tượng của Đường Mộc Tuyết, Lý Minh Hiên là một người vô cùng cao lãnh, căn bản sẽ không chủ động liên lạc Với cô.
Đường Mộc Tuyết vội vàng xin lỗi khách hàng, lên tiếng giải thích vài câu sau đó đứng lên nhận điện thoại của Lý Minh Hiên.
Sau khi nhận được tin dược liệu vẫn chưa được giao đến nơi, cả người Đường Mộc Tuyết giống như bị sét đánh.
“Lý tổng, chuyện này tôi quả thật không biết, cũng vì tôi không phụ trách mảng vận chuyển, hiện tại tôi sẽ lập tức quay về công ty, điều tra rõ tình huống.” Đường Mộc Tuyết nghiêm túc nói.
Lý Minh Hiên gật đầu nói: “Đường tiểu thư không cần gấp gáp, nếu quả thật có vấn đề gì, chậm trễ một ngày cũng không có vấn đề gì lớn.”
Đường Mộc Tuyết là một người phụ nữ yêu cầu hoàn mỹ, vừa ngắt điện thoại, Đường Mộc Tuyết liền xin lỗi khách hàng, sau đó gấp như lửa đốt cấp tốc chạy về Tập đoàn Y Dược Đường Nhân.
Khi cô vừa bước đến trước cổng công ty, Đường Hạo liền tức giận đùng đùng bước đến trước mặt Đường Mộc Tuyết: “Đường Mộc Tuyết, cô làm ăn cái trò trống gì vậy? Dược liệu như thế nào lại bị người khác đánh cướp mát rồi?”
“Hợp đồng Đông Hải Lý Gia dù sao cũng do cô đích thân phụ trách, hiện tại đơn hàng dược liệu trị giá hơn vài triệu đã bị mắt cắp, cô có biết chuyện này có ý nghĩa gì không? Một khi Đông Hải Lý gia ra tay làm khó, Đường Gia chắc chắn không có cách nào khống chế được, cô gây ra tai họa lớn rồi!”
“BỊ…bị người ta cướp mắt rồi sao?” Đường Mộc Tuyết kinh ngạc thốt lên.
Nhìn dáng vẻ hoa dung thất sắc của Đường Mộc Tuyết đang đứng trước mặt, nội tâm Đường Hạo sung sướng đến cực điểm.
Đường Mộc Tuyết ơi Đường Mộc Tuyết à, lần này con mẹ nó cô chết chắc rồi!
Đường Hạo lạnh giọng nói: “Hừ! Cô đừng nói với tôi cô không biết chuyện này, cô là người phụ trách chính, hiện tại dược liệu đã bị người đánh cắp, tội này cô đừng hòng trốn thoát!”
Đầu óc Đường Mộc Tuyết rơi vào một khoảng trắng.
Đơn hàng dược liệu trị giá hàng triệu đồng đã bị người đánh cắp, chuyện này chẳng khác nào như sét đánh giữa trời quang, đánh thẳng lên đầu cô.
Mặc dù hợp đồng quả thực do cô giành về được, nhưng việc vận chuyển dược liệu căn bản không phải do cô phụ trách.
Chỉ là hiện tại Đông Hải Lý Gia chỉ chấp nhận một mình Đường Mộc Tuyết cô, bất luận như thế nào, cô đều phải chịu trách nhiệm lớn cho vấn đề này.
“Vậy…vậy hiện tại phải làm như thế nào đây?” Đường Mộc Tuyết đột nhiên không biết phải làm như thế nào.
Đường Hạo hít sâu một hơi, bày ra dáng vẻ thất vọng sau đó nói: “Tôi vừa rồi đã phái người đi điều tra, người cướp dược liệu lần này chính là Vương Thiên Long, tôi cùng đã liên lạc với hắn ta, Vương Thiên Long nói, nếu muốn dược liệu thì đêm nay sáu giờ ba mươi cả hai chúng ta phải đích thân đến tìm hắn.”
Cái gì? Vương Thiên Long?
Hắn ta không phải chính là Vương lão đại — một trong ba kẻ đứng đầu của vùng đất xám thành phố Trung Nguyên hay sao?
Nghĩ đến đây, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết dâng lên một nét tuyệt vọng.
Chuyện liên quan đến đơn hàng dược liệu vô cùng hệ trọng, cô không thể không cân nhắc xem xét, Đường Mộc Tuyết ra vẻ trấn tĩnh nhìn Đường Hạo nói: “Được, tôi và anh cùng đi tìm Vương lão đại!”
“Hừ! Đêm nay được liệu nếu như không tìm về được, tôi xem cô ăn nói như thế nào với Đông Hải Lý Gia.” Đường Hạo hiểm ác nói.
Sau khi sắp xếp tất cả mọi chuyện, Đường Hạo liền quay về văn phòng nhắn tin cho Vương Thiên Long.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn được gửi đến, Vương Thiên Long liền điên cuồng cười không ngót, giống như bản thân đã chiếm được Đường Mộc Tuyết vậy.