Người tới không phải ai khác mà chính là Hoa Mộ Tranh cố vấn của nhà họ Hoa một trong mười đại gia ở thành phố Trung Nguyên.
Về phần Hoa Mộ Tranh, Dương Tiêu có ấn tượng khá sâu, cô ấy là một trong những người có chỉ số IQ cao trên thế giới, trước kia lô thuốc của Đường Hạo thật giả lẫn lộn dẫn tới nhà họ Hoa không trả tiền nợ, Dương Tiêu đích thân tới nhà họ Hoa, Hoa Mộ Tranh và Dương Tiêu gặp nhau trên sân gôn, từ đó quen biết Lưu Vĩ Cục trưởng cục bảo vệ môi trường.
Trụ sở của tập đoàn mới nằm trong toà nhà Ngân Cơ là sản nghiệp của nhà họ Hoa, điều mà trước đó Dương Tiêu không ngờ tới.
Hoa Mộ Tranh bước tới nhìn hai bên suýt đánh nhau, đau đầu nói: “Hai vị, tòa nhà Ngân Cơ này là sản nghiệp của nhà họ Hoa tôi, cho dù hai bên các anh đánh nhau vỡ đầu chảy máu thì như thế nào? Chỉ cần nhà họ Hoa tôi không đồng ý, không ai trong hai người có quyền can thiệp!”
Vừa dứt lời, Lưu Chiến lược lập tức ngắn người, tuy anh ta là cậu chủ nhà họ Lưu, nhưng lại không thể can thiệp vào sản nghiệp của nhà họ Hoa.
Hoa Mộ Tranh là cố vấn của nhà họ Hoa, hơn nữa nhà họ Hoa còn là một trong mười đại gia hàng đầu ở thành phố Trung Nguyên, cho dù nhà họ Lưu là thế gia đi chăng nữa thì chưa đến lúc bát đắc dĩ cũng sẽ không vạch mặt với nhà họ Hoa.
Thành phố Trung Nguyên lấy tứ đại gia tộc và mười đại gia đứng đầu, mặc dù tứ đại gia tộc và mười đại gia thường chiến đấu trong bí mật, nhưng họ thường song hành với nhau khi gặp rắc rồi.
Trong số mười đại gia hàng đầu, người mà Lưu Chiến Thắng không dám xúc phạm nhát là Hoa Mộ Tranh, bởi vì Hoa Mộ Tranh là người thuộc nhóm có chỉ số lQ cao trên thế giới, anh ta không thể đánh bại Hoa Mộ Tranh.
“Cô Hoa, đã lâu không gặp, hai bên chúng ta đã ký hợp đồng của tòa nhà Ngân Cơ này. Long Ngũ đại diện ý chí của tôi, bây giờ Lưu Chiến Thắng đến đây can thiệp, cô thân là chủ của toà nhà Ngân Cơ này, có phải là cô nên tới chủ trì cho một lời giải thích?” Dương Tiêu nén giận hỏi.
Hoa Mộ Tranh nhìn Dương Tiêu cười duyên: “Anh Dương, anh phải hiểu ký hợp đồng rồi cũng có thể hủy hợp đồng.”
“Đúng, nghe thấy chị Mộ Tranh nói chưa? Có thể hủy hợp đồng, anh điên cái gì mà điên?” Nghe vậy, Lưu Chiến Thắng như bị điên giơ ngón giữa về phía Dương Tiêu.
Như thể Hoa Mộ Tranh đã đứng về phía anh ta, ủng hộ anh ta.
Hoa Mộ Tranh quay đầu nhìn Lưu Chiến Thắng: “Cậu chủ Lưu, cậu đừng vui mừng quá sớm, tôi cũng không hứa sẽ cho anh sử dụng tòa nhà Ngân Cơ này.”
Huhl Nghe Hoa Mộ Tranh nói vậy, Lưu Chiến Thắng lập tức sửng sốt.
Không cho mình sử dụng? Cũng hủy hợp đồng với Dương Tiêu, rốt cuộc là có ý gì?
Nhìn Dương Tiêu đang giật mình và Lưu Chiến Thắng đang ngơ ngác, trên gương mặt tinh xảo và xinh đẹp của Hoa Mộ Tranh xuất hiện một nụ cười mê người.
Dương Tiêu giơ ngón tay cái trong lòng cho Hoa Mộ Tranh, cao tay, thật sự rất cao.
Chỉ một vài lời nói đã xua tan cơn giận của anh và Lưu Chiến Thắng, lại còn nắm lấy quyền chủ động về tay mình, không hổ danh là người thuộc nhóm IQ cao trên thế giới, Hoa Mộ Tranh này không đơn giản.
Lưu Chiến Thắng đã quyết tâm giành được tòa nhà Ngân Cơ này, anh ta trầm giọng nói: “Chị Mộ Tranh, tôi và chị quen biết nhau nhiều năm, nên không cần nói những lời khách sáo, tôi đã nhìn trúng toà nhà Ngân Cơ này, nếu bây giờ bán đi, sợ rằng tòa nhà Ngân Cơ này cũng chỉ có năm sáu mươi triệu tệ, tôi cho chị một trăm triệu tệ, thế nào?”
“Cậu chủ Lưu, cậu cảm thấy anh Dương giống người thiếu tiền à?” Hoa Mộ Tranh cười nhẹ.
Vừa rồi biết tin Lưu Chiến Thắng tìm người đánh đả thương Long Ngũ phải nhập viện, Hoa Mộ Tranh nhận ra có điều gì đó không ổn, nên việc đầu tiên làm là nhanh chóng đến hiện trường.
Cô ấy là một người phụ nữ thông minh, mọi ngọn gió lớn và ngọn cỏ ở thành phố Trung Nguyên khó có thể thoát khỏi mắt cô ấy.