Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ, chỉ cần Dương Tiêu ra lệnh Lý Thần Chiến sẽ làm càng nhanh càng tốt, muốn bù đắp có được sự tin tưởng của Dương Tiêu.

“Tôi thật sự muốn xem xem là thần thánh phương nào mà dám công kích Long Ngũ!” Hai mắt Dương Tiêu tràn đầy lạnh lẽo lái xe đỉ.

Giò phút này, Dương Tiêu tức giận, anh hoàn toàn tức giận.

Long Ngũ là anh em của anh, vì làm việc cho anh, Long Ngũ bị thương nặng, điều này khiến Dương Tiêu vô cùng tức giận.

Hơn nữa, bây giờ còn là thời điểm Dương Tiêu đang chuẩn bị thanh lý nhà họ Đường, bên kia làm loạn, đây không phải là rõ ràng muốn chống lại mình sao?

Tòa nhà Ngân Cơ là trụ sở chính của tập đoàn mới, năm ở vùng ngoại ô phía bắc thành phố Trung Nguyên.

Dương Tiêu lái xe với tốc độ nhanh đến tòa nhà Ngân Co, vừa đến nơi thì nhìn thấy mấy bóng người mặc đồ đen đang di chuyển đồ đạc bên trong tòa nhà Ngân Cơ, hiển nhiên là đồ trang trí trước đó đã bị phá bỏ.

Anh nhìn xung quanh, đối phương có ít nhất bốn mươi năm mươi người, tất cả đều là những người cao to vạm vỡ, vừa nhìn là biết những người này có lai lịch không bình thường.

Dương Tiêu bước tới hét lên: “Tất cả dừng tay lại cho tôi!”

“Anh mặt sẹo, có người tới gây chuyện!” Trong sảnh tầng một của tòa nhà Ngân Cơ, một tên đàn em nói với một người đàn ông có vết sẹo trên mặt.

Gã mặt sẹo ngậm điều thuốc đang chơi bài với mấy tên đàn em liếc nhìn Dương Tiêu rồi khinh khỉnh nói: “Ném thằng nhóc này ra ngoài cho tôi!”

“Vâng!” Một nhóm người mặc đồ đen xung quanh đồng thanh đáp lại.

Trong giây tiếp theo, hơn chục người mặc đồ đen lao thẳng vào người Dương Tiêu.

“Không biết sống chết!” Nhiều người mặc đồ đen xung quanh đều chế nhạo.

Bọn họ đều là con nhà luyện võ, coi như lúc này Dương Tiêu tới làm phiên tự tìm không thoải mái.

Bịch bịch bịch! Ngay khi mọi người tin rằng Dương Tiêu sắp bị ném ra ngoài, mười mấy bóng người mặc đồ đen như quả đạn pháo mắt trọng tâm hung hăng ngã lăn quay.

Đờ mờ! Đờ mờ! Đờ mời Trong tích tắc, cả chục người này ôm bụng kêu rên.

Nhìn thấy hơn chục tên đàn em thật sự bị Dương Tiêu lấy tốc độ ánh sáng điện và đá lửa đánh ngã, sắc mặt của gã mặt sẹo thay đổi, anh ta tức giận đứng lên, trừng mắt nhìn Dương Tiêu: “Oắt con, dám đến địa bàn của tao gây chuyện, con mẹ nó chê sống lâu hả?”

“Long Ngũ là do anh cho người đánh đúng không?” Đôi mắt của Dương Tiêu lóe lên tia sáng lạnh khóa trên người gã mặt sẹo.

Dám tấn công Long Ngũ, điều này hoàn toàn chạm đến điểm máu chốt của Dương Tiêu.

Lúc này, bị gã mặt sẹo nhìn chằm chằm, trong lòng Dương Tiêu bùng lên ngọn lửa giận mãnh liệt.

Gã mặt sẹo vô cùng tức giận, anh ta lập tức đứng dậy dẫn theo một nhóm người bao vây Dương Tiêu Gã mặt sẹo nhìn Dương Tiêu, khinh thường nói: “Tôi còn tưởng là ông lớn nào tới, hóa ra là người trợ giúp của tên Long Ngũ chó nhà có tang kia. Oắt con dám đả thương anh em của mặt sẹo tao, chê sống lâu à? Nếu không muốn chết thì lập tức xin lỗi anh em của tao, néu không thì đi chết đi!”

“Thật không?” Nhìn chằm chằm vào gã mặt sẹo kiêu căng hống hách, vẻ mặt của Dương Tiêu càng lúc càng lạnh.

Dưới cái nhìn của đám người mặc đồ đen, Dương Tiêu liếc nhìn gã mặt sẹo: “Bây giờ tôi cũng cho anh một cơ: hội, nếu không muốn chết thì lập tức đưa người tới bệnh viện Nhân dân số ba quỳ xuống xin lỗi trước mặt anh em Long Ngũ của tôi!”

Lần này, Dương Tiêu thực sự rất tức giận.

Nếu đám người trước mặt này không xin lỗi Long Ngũ tử tế, xin Long Ngũ tha thứ, Dương Tiêu thật sự sẽ không để cho nhóm người này đi dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK