Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lái xe? Lái xe gì? Kiểu tay lão làng bần bần kia à?” Cung Linh Nhi tinh nghịch đùa giỡn.

Dương Tiêu nghe xong mặt đen lại: “Nghiêm túc, lát nữa tôi còn có chuyện phải làm!”

“Được rồi! Vậy thì tôi sẽ nói thẳng.

Tối nay tôi tổ chức một buổi hoà nhạc ở Trung Nguyên. Tôi định nhờ anh giúp đỡ, anh xem có được không?”

Cung Linh Nhi rất mong đợi.

Dương Tiêu kinh ngạc: “Buổi hòa nhạc? Cô tổ chức buổi hòa nhạc? Cô không nói nhằm chứ?”

Dương Tiêu biết Cung Linh Nhi là một cô gái có tài năng về âm nhạc, một nhân vật hàng đầu trong thế hệ âm nhạc mới ở trong nước, hầu như không ai là đối thủ của Cung Linh Nhi.

Nhưng trong ấn tượng của Dương Tiêu, tô chức một buôi hòa nhạc, Ít nhất cũng phải là thần tượng của công chúng chứ nhỉ?

Cung Linh Nhi thật sự khá tài năng, có tâm ảnh hưởng tương đối cao trong giới, nhưng việc tổ chức buổi hoà nhạc không phải trò đùa.

Tải app truyệnholađọc khích lệ nhóm nhé cả nhà!

Một buổi hòa nhạc cần ít nhất vài nghìn khán giả chứ nhỉ? Nhiều khán giả như thế từ đâu ra?

Nếu Tô Thiên Lung tìm mình, Dương Tiêu cũng sẽ không ngạc nhiên, dù sao Tô Thiên Lung cũng là thân hậu trẻ tuổi châu Á, có độ nỗi tiếng rất cao ở trong nước.

“Không nhằm!” Cung Linh Nhi nói nghiêm túc.

Dương Tiêu xoa đầu hỏi: “Cô biết một buồi hòa nhạc cần bao nhiêu chỉ phí, cân bao nhiêu người không? Đầu tiên, cô lấy độ nỗi tiếng ở đâu?”

“Thứ hai, buổi hòa nhạc có bao nhiêu chỗ? Vé của cô đã bán hết chưa? Cô sẽ không dựa vào thân phận cô chủ của gia tộc mạnh nhất Trung Nguyên ép người khác đến xem buổi hòa nhạc của mình đâu đầy chứ?”

Bị Dương Tiêu chất vần, thân thể mêm mại của Cung Linh Nhi cứng đờ, cả người như muốn nổ tung.

“Dương Tiêu, anh… anh cố ý chọc giận tôi hả? Nhà anh không có kết nói mạng à? Thế mà anh không biết tôi nỗi tiêng “n mạng hả?”

Nghe được tiếng hét giận dữ của Cũ Linh Nhi, Dương Tiêu nhíu mày: “Cô tắt nồi tiếng?”

“Chẳng lẽ tôi không nổi?” Cung Linh Nhi hỏi.

Im lặng! Cả khung cảnh bỗng chốc chìm vào im lặng sâu lắng.

Dương Tiêu bối rồi, Cung Linh Nhi này thật sự rất nỗi à? Có mức độ phổ biên cao trên mạng?

Chưa kể, Dương Tiêu thường không đề ý đến bát cứ thứ gì trên mạng.

Điều mà hàng ngày anh làm nhiêu nhất là đắm chìm trong tâm trí, liên tục khôi phục thực lực, sau đó luyện tâm pháp tôi cao của Long Môn, chỉ vậy thôi.

Cung Linh Nhi tức giận, cô hỏi lại: “Anh không thường xem B trạm, Douyin, Kuaishou các kiểu đâu à?”

“Không xem!” Dương Tiêu nói thẳng.

Cung Linh Nhi hoàn toàn không nói nên lời, cô thật sự bị Dương Tiêu đánh bại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK