Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô em gái mặc váy bó sát hông phần khích nói: “A Kiệt, đánh chết anh ta, em muốn nhìn thấy đầu anh nở hoa máu băn tung tóe!”

“Súc sinh, xuống địa ngục đi!” Vương Kiệt nhìn chăm chăm Dương Tiêu hét lên.

Mà vẻ mặt Dương Tiêu khá ảm đạm, ngay khi cây gậy bóng chày của Vương Kiệt chuân bị đánh trúng Dương Tiêu, tay phải của Dương Tiêu tân công nhanh như chớp.

Anh nhanh chóng nắm lấy cỗ tay Vương Kiệt, đột nhiên dùng sức, Vương Kiệt đau đớn rên rỉ, cây gậy bóng chày trên tay anh ta đột nhiên rơi xuông.

VútIII Dưới sự chú ý của mọi người, Dương Tiêu chộp lây cậy gậy bóng chày đánh mạnh vào mặt Vương Kiệt.

Phụt!

Bị gậy bóng chày đánh vào mặt, Vương Kiệt nghiêng cô, cơ thê ngã xuông đất kèm theo một tiếng ầm, nước bọt trong miệng bắn tung tóe.

Bị Dương Tiêu đánh, Vương Kiệt hét lên: “Đờ mò tổ tiên nhà anh, anh dám đánh tôi?”

Bộp!

Tuy nhiên, Vương Kiệt vừa đứng dậy khỏi mặt đât, Dương Tiêu bất ngờ túm lây cỗ của Vương Kiệt.

Dương Tiêu hơi dùng sức, Vương Kiệt ngang ngược bị Dương Tiêu nhâc lên như gà, hai chân không chạm đất.

Vương Kiệt kinh hãi, anh ta thật sự không ngờ Dương Tiêu không chỉ có kỹ năng cao mà còn ra tay dứt khoát gọn gàng như vậy.

“Ưm! Ưm ưml” Vương Kiệt bị giữ cổ, anh ta thở dôn dập giấy dụa không ngừng.

Cuôỗi cùng, Vương Kiệt kinh hãi phát hiện ra bàn tay của Dương Tiêu giống như một cái kìm lớn, anh ta không thê thoát ra được.

Vương Kiệt kinh hãi nói: “Mẹ kiệp, anh muôn chết hả? Tôi… tôi có thê là người thừa kê của nhà họ Hoàng, anh dám giết tôi? Nêu giết tôi, nhà họ Hoàng sẽ không tha cho anh!”

Chỉ thấy vẻ mặt Dương Tiêu lạnh như bão tuyết tháng hai, anh ta đe doạ như nào cũng vô dụng.

Lúc này, Vương Kiệt mới thực sự nhận ra người đàn ông trước mặt này là một kẻ tàn nhẫn, một kẻ siêu tàn nhân, thật sự dám giết anh ta đưa anh ta xuông hoàng tuyên.

“Tôi… tôi xin lỗi, đại… đại ca tôi xin lỗi còn không được sao? Tôi sai rồi! Đàn em biệt sai rôi, đại ca, bỏ… bỏra, “

tôi… tôi sắp không thở được!” Hai mắt Vương Kiệt tôi sâm vội vàng nói.

Đáng tiếc đã quá muộn, những gì anh ta làm thực sự đã kích thích sát khí trên người Dương Tiêu.

Khu khụ!

Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, Vương Kiệt trọn mắt, khóe miệng chảy ra rât nhiêu máu.

“A Kiệt!” Nhìn thấy cảnh này, cô em gái mặc váy bó sát hông không khỏi thốt lên.

Cô ta muốn bước tới kéo Dương Tiêu ra, nhưng Dương Tiêu lại quay đầu.

lạnh lùng nhìn chăm chằm cô ta, mồ hôi lạnh trên trán của cô em gái mặc váy bó sát hông rơi không ngừng.

Dường như kẻ đứng trước mặt cô ta không phải con người, mà là một ác quỷ có thê cướp đi mạng sống của cô ta bât cứ lúc nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK