Vèo vèo vèol Trong phút chốc, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn người vừa nói.
Nhìn kỹ thì người vừa nói chuyện mặc trang phục công sở, vẻ mặt nghiêm nghị, khi nhìn về phía Dương Tiêu ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Người vừa đến này là Phương Văn Châu, một ông lớn cao cập ở thành phố Trung Nguyên, kiểm soát toàn bộ thành phô Trung Nguyên.
“Tiểu Văn, cậu nói thật không?” Đôi mắt già nua của Cung Thiên Tề tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Phương Văn Châu tôn kính nhìn Cung Thiên Tè: “Thầy, những gì học trò nói đều là sự thật. Tin tức này do bên Đề Đô đích thân xác nhận!”
Cái gì! Do bên Đề Đô đích thân xác nhận?
Nghe vậy, đám người há to miệng, mỗi người đều trọn mắt há hóc.
“Má ơi!” Mặt mũi Lý Hỗ tràn đầy kinh hãi, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Ông ta không thể tin được nhìn chằm điểm Dương Tiêu: “Cậu… cậu thật sự là Mr.Yang? Cậu… cậu thật sự là thần chết điện hạ?”
Làm nghề như bọn họ, cơ bản chẳng ai là chưa từng nghe đến biệt danh thần chết này.
“Đều là chuyện cũ năm xưal” Dương Tiêu cười nhẹ.
“Trời ơi!” Sau khi xác nhận được thân phận của Dương Tiêu, Lý Hồ thật sự sắp ngất xỉu.
Ông ta kinh hãi, Lý Hỗ không ngờ.
mình lại xúc phạm Dương Tiêu, thần chết năm xưa.
Giờ này phút này, ngay cả ý nghĩ giết Tạ Quần, Lý Hỗ cũng đã cỏ.
Nếu không phải Tạ Quần, ông ta sẽ không làm khó Dương Tiêu, càng sẽ không gặp biến có lớn như vậy.
Nghĩ đến việc xúc phạm thần chết điện hạ sâu sắc, Lý Hồ thật sự sắp hôn mê bắt tỉnh.
Phương Văn Châu, nhân vật lớn ở thành phổ Trung Nguyên đích thân bước tới kính cân nói: “Chào cậu Dương, tôi là Phương Văn Châu, lão thủ trưởng bên Đề Đỗ đã đích thân hạ lệnh bảo tôi đưa cậu về nhàiI”
“Ha! Tôi chỉ qua uống một chén trà, sao lại quấy rằy đến bên Đề Đô rồi?”
Dương Tiêu dở khóc dở cười.
Dương Tiêu cũng rất ngạc nhiên, chuyện anh đá Dương Bân Hàn ở sân bay lan truyện quá nhanh rôi nhỉ?
Thế mà người bên Đề Đô đã nhận được tin tức.
Không thê không nói, sau khi Dương Tiêu chủ động xin xuất ngũ, trước tiên anh lần theo tụng tích của phó đội trưởng Lăng Anh Huyện rơi xuống, sau đó xác định mình đã mắt gốc tu luyện, sau đó theo nguyện vọng của thây đến Trung Nguyên làm người ở rễ.