“Hừ! Chờ lát nữa đây tôi sẽ vạch trần lời nói dối của anh!”
Thái Khôn tức giận không ngừng.
Trong mắt của hắn, Dương Tiêu chính là một tên lừa gạt giang hồ không hơn không kém, căn bản không hiểu về y thuật, những việc vừa làm chính là đang giả thần giả quỷ.
Hắn chính là muốn Dương Tiêu hôm nay không cách nào bước xuống được, phải cho mặt mũi Dương Tiêu quét đầy đất.
Vừa rồi hắn cũng đã nắm rõ bệnh tình của Hình lão gia, đến hắn còn chưa từng nghe qua căn bệnh hiểm ác như vậy, thì hắn cũng không tin Dương Tiêu có thể trị khỏi bệnh cho Hình lão gia.
Tất nhiên, Thái Khôn cũng hiểu rõ một điều chính là nếu như Dương Tiêu hôm nay quả thật trị khỏi bệnh cho Hình lão gia, vậy thì danh tiếng của hắn sẽ kém đến mức nào.
Đường đường là người của Long Lân Các vậy mà đối diện với căn bệnh hiểm ác này lại bó tay không có biện pháp gì, cuối cùng lại do một tên giang hồ lừa bịp giành lấy hào quang; chuyện này nếu nói ra khiến khiến bản thân mất mặt mà thôi.
Lưu Vỹ có chút không xác định liền hỏi lại: ‘Dương tiên sinh, Hình lão gia thật sự không có chuyện gì sao?”
Dương Tiêu cười nhạt nói: “Cục trưởng Lưu xin cứ yên tâm, chỉ cần trải qua vài phút nữa thôi thì Hình lão gia sẽ tỉnh lại.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” nhìn dáng vẻ tự tin đường hoàng của Dương Tiêu, tinh thần căng thẳng lúc này của Lưu Vỹ cuối cùng mới buông lỏng xuống.
Lúc này, Hình Kiện cũng đã mang khăn lông cùng nước ấm bước đến.
Nhìn thấy Thái Khôn đang kiểm tra cho phụ thân của mình, ông liền hỏi: “Thái tiên sinh, phụ thân của tôi như thế nào rồi?”
““Hừ? Thật kỳ lạ!” Thái Khôn sau khi tỉ mỉ kiểm tra một phen, sắc mặt dần dần trầm xuống: “Vừa rồi khi tôi kiểm tra cho Hình lão gia, hô hấp cùng mạch tượng của Hình lão gia đều vô cùng yếu ớt, như thế nào đột nhiên bên trong của Hình lão gia lại tràn đầy sức sống như vậy?”
Giây phút này, sắc mặt Thái Khôn triệt để thay đổi, ánh mắt hắn khi nhìn Dương Tiêu cũng giống như nhìn thấy.
ma quỷ.
Không lẽ thật sự do công dụng của máu chó mực hay sao?
Không có khả năng đó! Tên tiểu tử này căn bản không có chút tài năng hay kiến thức nào.
Khẳng định là do bệnh tình của Hình lão gia diễn biến vô thường, lát nữa đây nói không chừng bệnh tình của ông trở nên nghiêm trọng hơn thì sao.
Nhìn biểu cảm khó lòng phán đoán của Thái Khôn, Hình Kiến một lần nữa căng thẳng hỏi: “Thái tiên sinh, phụ thân của tôi đã bình phục hay chưa?”
Đối diện với chất vấn của Hình Kiến, Thái Khôn không thể không căng da đầu mà nói: “Dựa theo tình hình sức khỏe hiện tại của Hình lão gia, quả thật không có gì bất thường so với người bình thường, nhưng cá nhân tôi cho rằng đây là một căn bệnh diễn biến phức tạp, cho nên bệnh tình của Hình lão gia mới lúc tốt lúc xấu, lát nữa vẫn nên chờ xem Hình lão gia có thật sự tỉnh lại hay không.”
Thái Khôn lúc này có đánh chết cũng sẽ không thừa nhận Dương Tiêu quả thật có kiến thức về mặt này.
Hắn dù sao cũng là người đến từ Long Lân Các — học viện y học lớn nhất Thiên Phủ Chi Quốc, nếu như thừa nhận Dương Tiêu tài năng hơn hắn, chuyện này khiến cho mặt mũi của hắn còn biết để đâu?
Nhìn dáng vẻ chưa đến Hoàng Hà chưa chịu chết tâm của Thái Khôn, Dương Tiêu chỉ biết mỉm cười lắc đầu.
Hắn trước đây đã từng cùng Các chủ của Long Lân Các có qua lại với nhau, tính cách của bất kỳ ai ở Long Lân Các đều vô cùng cao ngạo, vịt chết rồi mà vẫn cứng miệng, tính cách vô cùng khó ưa.
Dương Tiêu nhớ rõ rằng Các chủ của Long Lân Các đã từng bại trong tay hắn, chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ tức giận đến thất khiếu bốc khói của người đàn ông đó, Dương Tiêu nhịn không được bật cười.
“Anh đang cười cái gì?” Thái Khôn đột nhiên nổi giận, hắn cho rằng Dương Tiêu đang châm chọc khiêu khích mình.
Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Không cười gì cả, sự việc đã đến nước này, chỉ dựa vào y thuật của anh cũng có thể nhìn ra được sức khỏe của Hình lão gia đã khôi phục lại như bình thường, vậy tại sao anh lại không thừa nhận?”
Thái Khôn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Dương Tiêu, châm chọc vài câu nói: “Hừ! Muốn có được sự thừa nhận của tôi, trừ khi nào Hình lão gia hiện tại thức dậy, anh là tên chuyên lừa bịp trên giang hồ, xem tôi làm cách nào vạch trần được lớp mặt nạ giả vờ của anh!”
“Khụ khụ!” Câu nói này của Thái Khôn vừa dứt lời, đột nhiên trong không gian vang lên một trận ho khan, chỉ nhìn thấy Hình lão gia từ từ mở đôi mắt già nua của mình.
Cái gì!!!
Nhìn Hình lão gia đột nhiên tỉnh dậy, ánh mắt Thái Khôn có chút ngây dại, toàn thân trong nhát thời như hóa đá.
Hắn chỉ biết há hốc mồm miệng nhìn Hình lão gia đang từ từ tỉnh lại, hai mắt tối sầằm, suýt chút nữa ngắt xỉu.
Tôi nói này Hình lão gia, ông có cần phải đánh vào mặt tôi như thế không?