“Quý ông này, tôi thật sự không nói dôi. Cậu có thê đi tìm hiệu, trong các nhà hàng đô Tây trong nước có một SỐ nhà hàng gan ngông cách thức tiêu chuân sử dụng gan ngỗng chính thông nhất!” Bêp trưởng Vương Cương cười khổ.
Miyamoto Masao sửng sốt: “Cái gì?
Làm sao có thê là gan mỡ được?”
“Thiên Phủ Chi Quốc là quốc gia ầm thực Trung Hoa lớn nhật. Số lượng nhà hàng độ Tây vôn đã ít, còn các nhà hàng đô Tây lớn lại càng hiểm hơn. Món gan ngông chính hiệu rất đất, cho dù khách hàng mua một chút cũng rật ít. Giá thành quá cao, giá chê biên cũng rât cao, nên ít người gọi món này!” Bếp trưởng Vương Cương nói thật.
Bà Miria sửng sốt, bà thật sự không Jn những gì Dương Tiêu nói là sự ật.
Đường Hạo vô cùng nghi ngờ: “Không phải tên Dương Tiêu này đã mua chuộc ông đấy chứ?”
Dương Tiêu nói thật, lúc này đâu bếp trưởng thừa nhận nguyên liệu món gan ngông cách thức tiêu chuân là gan mỡ, Đường Hạo không khỏi nghỉ ngờ trong đó có thủ đoạn.
“Mụa chuộc? Thật sự cho rằng nhân phâm của tôi bỉ ôi như anh à?”
Dương Tiêu chê giêu.
Đường Hạo sững sờ: “Cậu nói ai nhân phẩm bỉ ôi hả?”
Trước mặt vợ chông Victor Miria, Đường Hạo không dám mắng Dương Tiêu là đồ rác rưởi. Nêu không, theo tính tình bình thường của anh ta thì đã măng Dương Tiêu cay độc từ lâu rỖi.
“Không tin đúng không? Vậy tôi hỏi anh, ở trong nước, anh thây vịt hay ngồng nhiêu hơn?” Dương Tiêu hỏi.
Đường Hạo nhíu mày, hoàn toàn sững sờ trước câu hỏi của Dương Tiêu.
Loại vấn đề này mà còn cần phải hỏi à2 Ở nước ta chắc chắn là nuôi nhiều vịt!
Ra khỏi nhà thì có hàng bán vịt quay và đủ các loại vịt, vịt các loại khắp phô, nhưng món ngon liên quan đến ngồng thì hiêm.
Miyamoto Masao không tin tà tiếp tục nói: “Số lượng ngỗng ở Thiên Phủ Chỉ Quốc ít hơn không có nghĩa là ở châu Âu có ít hơn mà nhỉ?”
“Ông sai rồi, ở châu Âu không chỉ có rat ít, mà là vô cùng ít!” Dương Tiêu tự tin nói.
Victor nghỉ ngờ hỏi: “Tại sao lại thế?
Nguyên liệu chính của gan ngỗng cách thức tiêu chuân không phải nên là gan ngỗông sao?”
“Ong Victor, vừa nãy tội đã nói rõ nghĩa tiêng Pháp và tiếng Trung của gan ngồng là gan mỡ!” Dương Tiêu nghiêm nghị nói.
Đường Mộc Tuyết nói: “Trong ấn tượng của tôi, gan vịt dường như tiêu thụ nhiêu năng lượng hơn ngỗng. _ Những miêng gan ngỗng lớn rất hiếm thây trên thị trường, nhưng những miêng gan vịt lớn lại rất phô biến!”
“Không sai, đúng là như vậy. Gan vịt tiêu tốn nhiều năng lượng, chu kỳ sinh trưởng nhanh, thị trường châu Âu có nhu cầu lớn. Vì vậy, phần lớn gan ngông cách thức tiêu chuân được thay thê bằng gạn vịt, và gan vịt không thua gì gan ngông!”