Cho nên, vì Đường Mộc Tuyết và đứa bé trong bụng Dương Tiệu nhất định phải ngăn cản ý muốn tiếp tục đầu tư cổ phiêu của Triệu Càm.
Dương Tiêu biết tật cả là do Trình Hâm nói ngon nói ngọt, anh nhìn Trình Hâm: “Anh là chuyên gia thị trường chứng khoán?”
“Tất nhiên, tôi là một chuyên gia đầu tư cổ phiếu!” Trình Hâm ra vẻ tự hào.
Dương Tiêu chế nhạo: “Nếu anh đã là chuyên gia đầu tư cổ phiếu, thì sao lại _ đứng ở đây? Không phải giờ phút này anh nên ở nhà đêm tiên à?”
“Anh…” Bị Dương Tiêu chế giễu, Trình Hâm cứng họng không nói nên lời.
Dương Tiêu nói tiệp: “Theo lý thì chuyên gia như anh có giá trị con người cao, không cân phân tích cho một phụ nữ trung niên chứ nhỉ? Anh đây không phải là tự hạ thấp giá trị con người mình à?”
“Tôi…” Nghe vậy, vẻ mặt Trình Hâm xấu xí nhưng không thê phản bác lại.
Dương Tiêu trực tiếp đánh vào điểm mẫu chốt của Trình tấn khiến Trình Hâm không nói nên lời.
Đúng vậy, các chuyên gia thị trường chứng khoán thực sự đã nằm nhà đếm tiền từ lâu rồi, giá trị con người rất cao.
Cũng giống như Buffett, vị thần chứng khoán nỗi tiếng thế giới, ông ây lạnh lùng mà khiêm tốn, không hề giỗng nhân vật hạng hai như Trình Hâm.
Triệu Cầm thấy vậy liền trách móc: “Đỗ vô dụng nhà cậu còn dám lắm lời? Nói cho cậu biết, cậu Trình là chuyên gia thị trường chứng khoán có tiếng ở thành phô Trung Nguyên, người ta còn xuât bản một cuôn sách rồi! Một nhân vật có tiêng trong ngành!”
“Đúng vậy, nhân vật nhỏ bé như anh dám nghi ngờ quyên hạn của tôi?”
Trình Hâm đột nhiên tràn đầy ưu việt.
Dương Tiêu giễu cợt: “Tôi là nhân vật nhỏ?”
“Úi? Đây… đây không phải là Dương Tiêu cậu Dương thân chứng khoán hạng thế giới sao?”
Đột nhiên, vào lúc này một ông già lớn tuổi nhìn thấy Dương Tiêu tinh thần trở nên phối chắn hơn.
Dương… Dương Tiêu cậu Dương thân chứng khoán hạng thế giới?
Khi nghe thấy những lời của ông-già cả Triệu Câm và Trình Hâm đều bị sốc. . Harry Potter fanfic
“Ông Chu, ông đang nói gì vậy?
Tên… tên nhóc này là thân chứng khoán?” Trình Hâm trợn to mắt.
Ong Chu là một nhân vật nặng ký trên thị trường chứng khoán của thành phô Trung Nguyên, cũng được mệnh danh là đệ nhật trên thị trường chứng khoán Trung Nguyên, cỗ phiêu được ông phân tích hầu hết đều có lãi.
Triệu Cầm ì đương nhiên đã nghe danh của ông Chu, bà ta không ngờ một nhân vật nặng ký như vậy lại có thê gọi Dương Tiêu là thần chứng khoán.
Ong Chu run rây nhìn chăm chăm vào Dương Tiêu với vẻ mặt nghiêm túc khác thường, như thể gặp một vị – thần trên thị trường chứng khoán.
“Đúng vậy, đây là Dương Tiêu cậu Dương thần chứng khoán!”