Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Umekawa Cruel hoàn toàn tức giận.

Bị Dương Tiêu sỉ nhục hai lần liên tiễp, Umekawa Cruel không còn do dự nữa, ánh mắt của anh ta khoá chặt Dương Tiêu, từ từ nhặt thanh kiếm dài nước Nhật lên.

Lạch cạchI Dưới sự chứng kiến của mọi người, Umekawa Cruel bất ngờ rút thanh kiềm sắc bén của mình ra.

Àm!!

Ngay lúc rút kiếm dài ra đó, một luồng kiêm khí cuông bạo chém ra tứ phía.

Nhóm bậc thầy võ thuật thay đổi sắc mặt, họ có thể cảm nhận được rõ cảm giác sắc bén của Umekawa Cruel.

“Kiếm khí mạnh quá, không hỗ là vua kiếm thuật hạng sáu của Nhật, tay cầm kiêm dài, không biết SỨC chiên đầu tổng thê sẽ tăng lên gấp bao nhiêu lần!” Một người kinh ngạc thốt lên.

Ngay cả Định Trọng thây của Lam VÌ Vi cũng không khỏi cảm thán: “Cũng may, vừa nãy tên Umekawa Cruel này không dùng kiếm, nếu không, e là đám lão già chúng ta sẽ chêt mật!”

“Khi Umekawa Cruel rút kiếm, bắt kỳ kẻ thù mạnh nào cũng sẽ tàn lụi trước mặt Umekawa Cruell” Nhóm võ sĩ Nhật đều rất phần khích.

Như thể sau khi Umekawa Cruel rút kiếm, anh ta đã được định sẵn là không thê ngăn cản.

Như thể sau khi Umekawa Cruel rút kiêm, Dương Tiêu chắc chăn tóe máu ngay tại chỗ!

Dượng Tiêu cũng lười lãng phí quá nhiều thời gian: “Ra tay đi, lát nữa tôi còn phải về nhà ăn tối!”

Về… về nhà ăn tối?

Umekawa Cruel nghe xong, mũi gần như bốc khói.

Anh ta rất hiếm khi rút kiếm, chỉ cần anh ta rút kiếm thì đối phương chắc chắn sẽ chết. Tên nhóc trước mặt này lại dám nghĩ đến việc ăn tối, đúng là ngu ngốc hết thuốc chữa.

“Ma bệnh, chờ cậu chết, tôi sẽ chuẩn bị rượu ngon và thức ăn ngon đặt trước mộ cho cậu!” Umekawa Cruel cười lạnh âm hiêm.

Dương Tiêu chế nhạo, giơ ngón tay cái lên với Umekawa Cruel.

“Cái này… nghĩa là sao?” Nhìn thây Dương Tiêu giơ ngón tay cái lên với Umekawa Cruel, nhóm bậc thầy võ thuật rất khó hiểu.

Lý Vân Long cười hư hỏng nói: “Gio ngón tay cái với bạn chưa chắc đã là kinh nề bạn, mà còn nghĩa là cầm pháo Italia nhằm vào bạn!”

Nhìn thấy Dương Tiêu giơ ngón tay cái lên, trên mặt Umekawa Cruel đột nhiên tràn đầy vẻ tự hào: “Sao? Cậu đang cầu xin tôi tha cho cậu không giêt cậu sao?”

“Không! Anh sai rồi!” Dương Tiêu cười lắc đầu.

Sau đó, Dương Tiêu đột nhiên chỉ ngón tay cái xuông, làm một động tác rât khinh thường.

Chỉ ngón tay cái xuống?

Nhìn vẻ mặt vui đùa của Dương Tiêu, Umekawa Cruel giận tím mặt: “Mẹ kiếp, tên khốn! Dám trêu đùa tôi, bây giờ tôi sẽ tiễn cậu về châu trời!”

Vút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK