Dám đánh anh, thật sự là làm chuyện tày trời trước mặt Quan Công.
Vút vút!
Mắt Dương Tiêu lóe lên sự lạnh lùng, túm hai chiệc đũa trên bàn đánh bật ra.
Vèo vèo!II Chiêc đũa bật tung đánh trúng tay.
thanh niên Ono, anh ta chỉ cảm thây tay phải bị máy nghiên bột nghiên nát, xương gân như nứt ra.
“Dám làm Ono-kun bị thương, tìm chết!” Miyamoto lchiro vội lao lên.
Dương Tiêu cười lạnh, đá vào ghế đối diện, băng ghế bùng nỗ giông như mũi tên, đập mạnh vào đầu gồi của Miyamoto lchiro.
Một tiếng âm vang, Miyamoto lchiro bị đau ngã như chó ăn cứt.
Thanh niên Ono kinh hoàng: “Miyamoto-kun, tên đâu heo này là người luyện või”
“Má nó!” Miyamoto Ichiro chật vật bò lên khỏi mặt đât.
Anh ta quay người nhanh chóng rời đi, chưa tới hai mươi giây trên tay câm thêm một thanh kiêm samurai nhìn Dương Tiêu.
Anh ta cười dữ tợn: “Tên heo kia, người đẹp mêm mại này là vợ của anh đúng không? Đợi lát nữa tôi sẽ chém anh thương tích đầy mình, chơi đùa với người đẹp này trước mặt anhl”
“Có giỏi thì anh nói lại lần nữa!” Vẻ mặt Dương Tiêu chọt lạnh.
Một cảm giác u ám bao trùm xung quanh, dường như cả không khí cũng tức giận theo Dương Tiêu.
Chạm phải vảy ngược, dám khinh nhòn Đường Mộc Tuyết trước mặt anh, điêu này khiến Dương Tiêu vô cùng tức giận.
Miyamoto lchiro lại cười dữ tọn: “Bổn thiêu tộc trưởng nói lát nữa sẽ chém anh thương tích đầy mình, sau đó sẽ chơi trò xâu hỗ với vợ anh trước mặt anh, ha ha ha hail”
Vèol
Vừa dút lời, Miyamoto lchiro kêu lên một tiếng kỷ lạ câm thanh kiếm samurai lao về phía Dương Tiêu.
“Chơi trò xấu hồ trước mặt tôi? Tết!
Rất tốt!”
Vẻ mặt Dương Tiêu lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Mlyamoto Ichiro ánh mắt lạnh lùng bùng nô, thân hình như quỷ công kích mãnh liệt.
“Hey yạ!” Nhìn thấy Dương Tiêu dám xông về phía mình, Miyamoto Ichiro kích động như được tiêm máu gà.
Anh ta đã học Bushido từ thuở nhỏ, kỹ năng của anh ta có thể So sánh với cao thủ võ thuật hạng nhát.
Vút!