“Nhà họ Lý ở Đông Hải? Lão nô?
Điện hạ? Nhà họ hệ ở Đông Hải thật sự do tên khốn này nâng đỡ!” Da mặt Khương Võ giật mạnh.
“Ha ha ha ha! Lão Lý, ông tới nhanh đấy. Trần Long nhà họ Trân ở Miêu Cương dẫn theo ba nghìn tinh hoa tới tiêp viện!”
Ngay sau đó, một âm thanh âm vang khác nô tung, lại thêm một nhóm người khác đến hiện trường.
Trần Khải nhìn thấy cảnh này, anh cười nói với Dương Tiêu: “Đội trưởng, bồ tôi đến rồi!”
Lần này là Trần Long chủ nhà họ Trần ở Miêu Cương.
Người khác không biết Dương Tiêu có thân phận gì, nhưng hiện tại Trân Long biết rất rõ.
Dương Tiêu của hiện tại không chỉ là lưỡi dao sắc bén của đất nước mạnh nhất trong lịch sử Thiên Phủ Chi Quốc, mà còn là Long chủ mới của Tuyệt Thế Long Môn, tổ chức bí ẩn lớn nhất thế giới.
Đứa con trai Trần Khải của ông và Dương Tiêu là bạn chiến đấu, Dương Tiêu còn là lão đại của con trai ông, lão đại của con trai gặp khó, nhà họ Trần của ông cần phải ra tay.
“Nhà họ Lý ở Đông Hải, nhà họ Trần của Miêu Cương, những g gia tộc bá chủ này thật sự đên!” Vẻ mặt Khương Võ đột nhiên trở nên xấu xí.
Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương cười khẩy: “Tốt lắm! Nhà họ Lý ở Đồng Hải, nhà họ Trần ở Miêu Cương, hôm nay nhà họ Khương chúng tôi sẽ lật đồ hai nhà quyện thế lớn này cảnh báo với thế giới rằng nhà họ Khương rất mạnh, cho thê giới biết nhà họ Khương thủ đoạn và quyết toán như thế nào]”
Nhìn thấy Lý Minh Dương chủ nhà họ Lý ở Đông Hải và Trân Long chủ nhà nộ Trân ở Miêu Cương, Khương Khâu Phong nổi lên ý định giết người.
Nhà họ Khương của ông ta là nhà quyền thế lớn nhất Thiên Phủ Chi Quốc, có sức triệu tập mãnh.
Thuận tôi thì sống, nghịch tôi thì chết!
Chỉ cần hôm nay bọn họ tới giúp Dương Tiêu, bọn họ đều là kẻ thù của nhà họ Khương.
Đề đối phó với kẻ thù, nhà họ Khương bọn họ đương nhiên sẽ nhỏ cỏ tận gôc.
“Lão nghé con, ông nói nhảm nhiều quá!” Dương Tiêu lạnh giọng nói.
Lúc này, phía sau Dương Tiêu hội tụ bảy, tám nghìn người, nhiều hơn số lượng một nghìn năm trăm người nhà họ Khương bọn họ rất nhiều.
Tuy nhiên, tất cả những người mà nhà họ Khương tập hợp lần này đều là tinh hoa của nhà họ Khương, thực lực cũng không tầm thường.
Khương Khâu Phong khóa chặt Dương Tiêu với đôi mắt già nua đầy sát khi: “Tên khốn, cậu cho răng: chỉ mấy mống người này đã có thể ăn đứt nhà họ Khương chúng tôi? Cậu sai rồi! Cậu sai lớn rồi! Hôm nay, tôi ăn đứt tên khốn nhà cậu, chúa Jesus đến cũng không cứu được cậu, tôi nói là làm!”
Dứt lời, trên người Khương Khâu Phong toả ra luông sát khí dày đặc.
“Đúng vậy, Dương Tiêu, hôm nay nhà họ Khương chúng tôi ăn đứt tên Xhên nhà cậu, cho dù ông trời tới đây cũng không cứu được cậu!” Khương Võ phụ hoạ.
Trần Khải khit mũi: “Chỉ mấy mống các người mà còn muôn ăn đứt chúng tôi? Đúng là kẻ ngu năm mol”
“Chỉ mấy mống? Vậy sao? Các người quá coi thường nhà họ Khương này.
rồi!” Khương Khâu Phong ngạo nghễ nói.