Dương Tiêu cầm lấy dao, sát khí bùng phát trong cơ thể, điều này khiến Trương Quân gà bay trứng vỡ toàn thân run lên, không quan tâm đến đau đớn nhìn Dương Tiêu vội vàng nói: “Cậu.. cậu Dương, làm ơn, đại nhân không chấp tiểu nhân, xin cậu hãy cho tôi một cơ hội!”
“Cho anh một cơ hội? Nếu tôi không quyền không thế thì hôm nay người bị anh áp chế là tôi và Mộc Tuyết!” Đáy mắt Dương Tiêu lóe lên tia lạnh.
Ngay sau đó, con dao của Dương Tiêu rơi từ trên không xuống đâm thẳng vào trán Trương Quân.
Ngay lập tức, trán của Trương Quân chảy máu, anh ta mở †o mắt không cam lòng, thân thể từ từ ngã xuống, run rẩy mắy cái rồi hoàn toàn tắt thở.
Trên đời này tồn tại hai loại không thể đụng tới, thứ nhất là tình người, thứ hai là tình vợ.
Tình người thiếu khó trả, tình vợ giận đụng phải thì sẽ chết! Mà Trương Quân này là một ví dụ điển hình nhát! Nhìn thấy Trương Quân người nổi tiếng trong khu vực xám của Thiên Sơn bị Dương Tiêu xoá sổ, nhóm thuộc hạ của Vạn Tứ Hải đều câm như hến.
Bọn họ đều là thuộc hạ tinh nhuệ, xét theo thủ đoạn quyết đoán của Dương Tiêu, cậu Dương này có lẽ không phải người bình thường.
Dương Tiêu đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước, để thực hiện sứ mệnh của mình, anh đã giết không biết bao.
nhiêu kẻ thù hùng mạnh.
Một kẻ nhỏ nhoi như Trương Quân này, Dương Tiêu giết như giết gà làm thịt chó! Thấy Dương Tiêu ra tay quá nhanh, Vạn Tứ Hải thầm cảnh cáo bản thân rằng mình phải có quan hệ tốt với Dương Tiêu, có lẽ ngày nào đó mình sẽ có chuyện nhờ giúp.
Sau khi giết chết Trương Quân, Dương Tiêu đã nguôi giận.
Tất cả những việc còn lại giao cho Vạn Tứ Hải, dựa vào sức mạnh của Vạn Tứ Hải đối phó với một Trương Quân không phải là chuyện khó.
Trước khi đi, Dương Tiêu hỏi: “Tình huống của Triệu Văn Triết như thế nào?”
“Ân nhân, tên đó bị xe tông, lúc xe cấp cứu đến cậu ta đã mắt máu quá nhiều, giờ sống chết không rõ. Có cần tôi phái người đến khiến thằng nhóc này biến mất mãi mãi khỏi thế giới không?” Vạn Tứ Hải báo cáo lại sự thật.
Dương Tiêu xua tay: “Không cần! Nếu Triệu Văn Triết này gặp nạn lớn không chết thì để anh ta phá sản đi!”
“Hiểu!” Vạn Tứ Hải trịnh trọng nói.
Đối với Triệu Văn Triết này Dương Tiêu không có thiện cảm nào, nếu hôm nay Đường Mộc Tuyết xảy ra chuyện, tự nhiên anh sẽ không tha cho Triệu Văn Triết, cũng may là Đường Mộc Tuyết không sao, Dương Tiêu cũng lười quan tâm đến Triệu Văn Triết quá nhiều.
Hôm nay anh đánh Triệu Văn Triết, nghiêm khắc khiển trách Triệu Văn Triết. Triệu Văn Triết ra khỏi KTV Mạch Lãng bị xe đụng, anh ta đã chịu phạt, cho nên mình không cần không buông tha.
Đường Mộc Tuyết nói đúng, nếu Triệu Văn Triết chết, không biết mọi người trong nhà họ Triệu sẽ đoán như thế nào.
Khi Dương Tiêu rời đi, hiệu quả công việc của Vạn Tứ Hải rất cao, không chỉ dọn sạch xác Trương Quân, trong một giờ đã làm phá sản chuyện kinh doanh của Triệu Văn Triết.
Cho dù Triệu Văn Triết tỉnh lại, biết doanh nghiệp của mình bị phá sản, chỉ sợ anh ta đang sống sờ sờ cũng sẽ tức giận hộc máu mà chết.
Đêm đó, cuối cùng bà Triệu cũng tỉnh lại, cả nhà họ Triệu Sôi trào.
Bà Triệu vừa mới tỉnh dậy còn rất yếu, không bao lâu khi tỉnh lại đã lại ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, sắc trời vừa sáng Triệu Cầm đã vừa gõ cửa vừa hét: “Dậy, dậy, dậy đi!”
“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Dương Tiêu nhìn đồng hồ, mới năm giờ ba mươi sáng.