Nghe thấy bốn chữ tập đoàn Đề Hào, Dương Tiêu không khỏi sửng SốT: “Cái gì? Tập đoàn Đề Hào có nguồn gôc từ Long Môn?”
Phải nói rằng, tập đoàn Đề Hào là một tập đoàn doanh nghiệp tư nhân lớn nhất ở ở Thiện Phủ Chi Quốc, là một bá chủ không lồ thực sự.
Theo tin đồn, tập đoàn, Đề Hào có lai lịch thâm sâu, ăn cả trắng lẫn đen, ngay cả quan chức chính phủ cũng không dám dễ dàng can thiệp. Tập đoàn Đề Hào có nhiều dự án, bao gồm bắt động sản, y học, châu báu, đâu tư Internet, tài chính và các ngành công nghiệp phổ biến khác, là một bá chủ siêu khổng lồ phức tạp.
Chẳng ai biết ông chủ đứng sau tập đoàn Đề Hào là ai, nghe nói tập đoàn Đề Hào có vô số tài sản, mười nhà quyên thế ở Thiên Phủ Chỉ Quốc cộng lại mới miễn cưỡng so sánh được với tập đoàn Đê Hào.
Vì ông chủ đứng sau tập đoàn Đế Hào chưa từng xuất hiện, cũng không mở gia tộc, tập đoàn Đề Hào không được xếp vào hàng ngũ gia đình quyên thê, cũng không được tham gia vào bảng xếp hạng các công ty thương mại.
Bởi vì tập đoàn Đề Hào thực sự quá mạnh, địa vị tách biệt, so sánh với các tập đoàn bình thường sẽ hoàn toàn làm bản tên tuổi của tập đoàn Đề Hào.
“Có gì mà phải ngạc nhiên? Nếu ông già này nói với em, tám, chín mươi phân trăm các tập đoàn hàng đầu thế giới thuộc vê Long Môn, tám trong mười ngân hàng hàng đầu thế giới do Long Môn đứng đầu, có phải sẽ khiến em bị sốc không?” Dịch Thấp cười khà khà nói.
Tám, chín mươi phần trăm tập đoàn hàng đầu thế giới thuộc về Long Môn?
Tám trong số mười ngân hàng hàng đầu thế giới do Long Môn đứng đầu?
HitIII Nghe những lời của Dịch Tháp, Dương Tiêu lập tức hít hà một hơi.
Có vẻ như mình thực sự không biết nhiều về sự biên thái của Long Môn, chẳng trách nhiều người lại thèm muôn Long Môn.
Nếu trở thành chủ của Long Môn, thực sự sẽ một tay che trời, kẻ nào dám xúc phạm uy nghiêm của long chủ, chỉ trong một suy nghĩ đã có thể gậy ra một cơn bão kinh tế chưa từng có.
Trong chốc lát, Dương Tiêu thấy hơi áp lực, đúng là Long Môn còn ngang ngược hơn những gì anh tưởng tượng.
Xem ra nếu có thời gian nhất định phải quay về Long Môn một chuyến, Dương Tiêu rất muốn xem tình hình thật sự của Long Môn.
Dịch Tháp tiếp tục: “Người ám sát em là Lucifer một trong số tám thiên sứ rực cháy. Cậu ta đứng thứ tám trong tám thiên sứ, giết Lucifer là mệnh lệnh mà ông già này lệnh cho em.
Đừng làm ông già này thất vọng, nều không giết được cậu ta, thì em chờ bị cậu ta giệt đi!”
“Đương nhiên, ông già này đã cho Lucifer một nỗi khiếp Sợ rồi, sau này tung tích của cậu ta sẽ càng bí mật.
Thây không mong cậu ta sông sót rời khỏi Thiên Phủ Chi Quốc. Người thầy đã giao cho em, mặc kệ là dùng thủ đoạn gì, thầy đều mong cậu ta sẽ trở thành một bộ thi thê lạnh băng!”
“Con đường này còn dài đẳng đẳng, ta còn ngược xuôi thỉnh câu tìm kiểm!
Thiếu niễn, con đường sau này em đi còn rất dài, đây chỉ là dùng dao mô trâu cắt tiết gài”
Dứt lời, bóng dáng Dịch Thấp đã xuất hiện cách đỗ hàng nghìn mét, trên đường chỉ còn lại những dư ảnh.