- Nhà họ Lâm? Đúng là thú vị!” Dương Tiêu dở khóc dở cười.
Ngay sau đó, Dương Tiêu liên lạc với Hoa Mộ Tranh: “Liên lạc với Lâm Phàm cậu chủ nhỏ nhà họ Lâm, để anh ta qua xử lý!”
“Tôi hiểu!” Hoa Mộ Tranh đang xử lý thông tin của tập đoàn Đề Hào, nhận được tin tức của Dương Tiêu đã lập tức liên lạc với Lâm Phàm, cậu chủ nhỏ nhà họ Lâm.
Lâm Phàm nhận được cuộc gọi đã kinh hãi: “Vãi ạ, lại còn có chuyện như vậy? Ông già Mạnh muồn mi gì? Ong ta không muốn lăn lộn nữa hả?”
Lâm Phàm đang lái xe biết được tin này, anh ta đã rât sững sờ.
Ông già Mạnh mà Lâm Phàm nói là ông già phụ trách An Ninh Các.
VùiI Không kịp suy nghĩ nhiều, Lâm Phàm nhanh chóng quay ‹ đầu lái chiếc Ferrari của mình về phía An Ninh Các.
Trong mắt anh ta, Dương Tiêu có: thân phận bí ần, hơn nữa còn là sêp Dương của tập đoàn Đề Hào, công ty lớn nhất Thiên Phủ Chi Quốc. Nêu đắc tội Dương Tiêu, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nồi, thậm chí anh ta muôn thừa kê nhà họ Lâm ở Đề Đô là một vấn đề nghiêm trọng.
Dù sao thì lần này nhà họ Lâm ở Đế Đô hợp tác với tập đoàn Đề Hào, hiện tại Dương Tiêu chưa gật đầu, điều này làm cho anh ta khó làm.
“Liên lạc với cậu chủ nhỏ Lâm Phàm nhà tôi, cậu bớt lại đi!” Ông già khinh thường cười nói.
Dương Tiêu hơi hăng hái hỏi: “Sao?
Ông không tin cậu chủ nhỏ Lâm Phàm nhà ông sẽ tới đây?”
“Đương nhiên không tin! Nếu cậu chủ nhỏ nhà tôi tới vì cậu, tôi sẽ cởi đồ ngay tại chỗ, từ chức không làm nữa!” Ông già cười khẩy.
Người khác không biết, nhưng ông ta biệt rất rõ.
Ở trong Đề Đô, trong sáu nhà quyền thê lớn, nhà họ Lâm ở Đề Đô có quan hệ tốt nhất với nhà họ Khương ở Đê Đô, cậu chủ nhỏ Lâm Phàm nhà bọn họ còn có quan hệ tốt với cậu chủ lớn nhà họ Khương.
Bây giờ Dương Tiêu đã tuyên chiến với nhà họ Khương ở Đề Đô, ba ngày sau sẽ có một trận chiến sinh tử.
Với quan hệ giữa nhà họ Lâm và nhà họ Khương, cậu chủ nhỏ Lâm Phàm nhất định sẽ đứng về phía nhà họ Khương, không đứng về phía Dương Tiêu.
Bởi vậy, ông già rất chắc chắn cậu chủ nhỏ Lâm Phàm nhất định sẽ không cho Dương Tiếu chút thể diện nào.
Nhìn ông già tính trước kỹ càng, Dương Tiêu gật đầu: “Ông cũng đã một bỏ tuổi rồi, đúng là nên đên tuổi nghỉ hưu, già mắt mờ không nên đứng ở vị trí người phụ trách An Ninh Các nữa, chuân bị nghỉ hưu nhường vị trí đi!”
Cái gì! Nghỉ hưu nhường vị trí?
“Bảo tôi nghỉ hưu nhường vị trí, thật nực cười!” Ông già khit mũi.
Trân Khải nghi ngờ nhìn Dương Tiêu: “Đội trưởng, tôi nghe nói nhà họ Lâm có quan hệ tết với nhà họ Khương.