“Nhớ anh? Dương Tiêu, bà đây nhớ anh? Đầu anh bị kích thích à? Sao tôi có thể nhớ anh được?” Lam Vi Vi nghe vậy nồi cơn tam bành.
Khoé miệng Dương Tiêu giật giật: “Không nhớ tôi? Vậy thì tôt, vậy thì tôt”
“Anh sao vậy? Dương Tiêu, không phải anh có lôi với Mộc Tuy ết nhà tôi đây chứ? Tôi nói cho anh biết, Mộc TT đang ở ngay bên cạnh tôi, cần thận vê nhà sẽ bị quỳ vỏ sâu riêng!”
Lam Vi Vi hậm hực nói.
Dương Tiêu kinh ngạc: “Mộc Tuyết ở ngay bên cạnh cô? Sao hai người lại ở cùng nhau?”
“Mộc Tuyêt, cậu nói chuyện với anh ta đi, tên này lại dám nói mình nhớ anh ta, thật quá đáng!” Lam Vi Vi tức giận nói.
Đường Mộc Tuyết trả lời điện thoại, nhẹ nhàng nói: “Dương Tiêu, anh ở đâu?”
“Anh đang lái xe, Mộc Tuyết, có chuyện gì à?” Dương Tiêu tò mò hỏi.
Đường Mộc Tuyết trả lời: “Chẳng phải lân trước võ sĩ taekwondo Hàn Quốc cổ đến phòng tập võ của Vi Vi đập phá sao? Anh đã giúp VÌ Vi, hôm nay Ếi Vi nhất quyết mời chúng tạ ăn cơm. Bây giờ bọn em đang ở nhà hàng SaittE đồ Nhật, anh qua đây đi!”
“Sakura đồ Nhật? Ừ, anh sẽ qua ngay!” Dương Tiêu không từ chối.
Bây giờ đã gần trưa, Dương Tiêu chỉ cảm thây bụng đói kêu vang, đã đến giờ ăn rồi.
Định hướng, Dương Tiêu đến một nhà hàng Nhật Bản được trang trí vô cùng sang trọng.
Sakura đồ Nhật, Dương Tiêu đã nghe nói đến, nghe nói là do một người
Nhật chân chính mở, đầu bếp bên trong đều là người Nhật, chủ quán có vẻ rât giàu có.
Sakura đồ Nhật Bản được chia thành bồn tầng.
Để gửi lời cảm ơn chân thành đến Dương Tiêu, Lam Vi Vị đã đặc biệt đặt một phòng riêng trên tầng bồn.
Mở cửa phòng, Đường Mộc Tuyết và Lam Vi Vi đã gọi chút đô.
Thây Dương Tiêu đên, Lam Vi Vi đưa thực đơn cho Dương Tiệu: “Tôi và Mộc Tuyết đã gọi món rồi, anh xem anh còn muốn ăn gì!”
“Ngồi đây đi!” Đường Mộc Tuyết kéo ghê cho Dương Tiêu, sau đó rót cho Dương Tiêu một tách trà lúa mạch đích thực.
Dương Tiêu cười dịu dàng nhìn Đường Mộc Tuyết: “Cảm ơn Mộc Tuyết”
Đường Mộc Tuyết đỏ mặt, ánh mắt dịu dàng nhìn Dương Tiêu.
“E hèm! Chú ý xung quanh cái coi, ở đây còn có người!” Lam Vi Vi nhìn, đặc biệt ho khan một tiếng.
Dương Tiêu thấy lạ nhìn Lam Vi Vi: “Chẳng phải lúc trước cô nói tôi xúc phạm cô? Chuyện lần trước trong phòng tập võ đã thanh toán xong.