Khi lái xe, trong lòng Dương Tiêu cũng đang băn khoăn không biết sau này nên đặt tên gì cho đứa bé?
Trước đây anh thật sự không nghĩ tới vân đê này, hôm nay khi Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm đề cập đến, suy nghĩ của Dương Tiêu có chút rồi loạn.
Anh không giỏi đặt tên, xem ra đặt tên là một công việc tốn nhiều công sức.
Xem ra sắp tới cần phải nghiên cứu kỹ càng!
Đường Mộc Tuyệt đột nhiên nói: “Ưm, trước tiên đừng vội, vẫn còn thời gian, chúng ta đi trung tâm mua săm trước đi!”
“Bi trung tâm mua sắm? Làm gì?”
Dương Tiêu ngạc nhiên hỏi.
Đường Mộc Tuyết đỏ mặt nói: “Đi – mua chút đô. Nghe nói ông Victor dẫn theo phu nhân Miria đi cùng. Chúng ta đi chuẩn bị quà cho bà Miria!”
“Ừ!” Dương Tiêu rất tán thành.
Phụ nữ luôn không có sức phản kháng với những món quà, vì vậy việc tặng quà là điêu cân thiết.
Hôm nay Dương Tiêu sẽ không dễ dàng can thiệp, anh cho Đường Mộc Tuyệt rât nhiêu không gian phát huy.
Sau khi đến trung tâm mua săm lớn, Đường Mộc Tuyêt nhanh chóng dân Dương Tiêu đên một cửa hàng thương hiệu Armani, tự tay chọn một bộ vest cho Dương Tiêu.
Đường Mộc Tuyết cầm bộ vest nói với Dương Tiêu: “Mau thử đi!”
“Không phải mua quà cho bà Miria à?
Tại sao lại mua quân áo cho anh?”
Dương Tiêu không nhịn được bật CƯỜi.
Đường Mộc Tuyết đỏ mặt nói: “Em muôn nhìn thây dáng vẻ anh mặc vesftl”
“Thật không?” Dương Tiêu mỉm cười.
Đường Mộc Tuyết nghiêm túc nói: “Thật, anh mặc vest trông rất ngầu!”
Vậy được, anh sẽ thử xem!” Dương Tiêu dở khóc dở cười.
Không lâu sau, Dương Tiêu bước ra khỏi phòng thử đồ.
Bộ vest ngầu, cùng thần thái và thân hình thắng tắp của Dương Tiêu, như thể bộ đồ Versace này hoàn toàn được thiết kế riêng cho Dương Tiêu.
Đường Mộc Tuyết hơi thẫn thò, đội mất đẹp khóa chặt Dương Tiêu, hâu như không thê di chuyên ánh mắt.
“Oal Dáng người này cũng quá đẹp rôi nhỉ?” Anh mặt của mây nhân viên nữ trong cửa hàng sáng lâp lánh.
Không thể không nói, Dương Tiêu có thân thái và gương mặt đẹp, sau khi mặc vest trông càng đẹp trai hơn.