Hơn nữa, mình đã cứu Liêu Như Yên trên máy bay, chuyện trên máy bay này đã khiên Liêu Câm Văn cho răng mình tiếp cận Liễu Như Yên là có mục đích.
Liễu Cẩm Văn lại nói: “Tôi nói rõ cho cậu biết, nếu cậu không xen vào, lúc trên máy bay con gái tôi sẽ không sao, cậu lo chuyện bao đồng!”
“Thật không?” Dương Tiêu rất khó hiểu về Liễu Cẩm Văn này.
Đã sắp xếp cao thủ bảo vệ Liễu Như Yên, khi hai tên sát thủ béo gầy xuất hiện, người của ông ta lại không ra tay mà ngôi im, mình ra tay cứu người là sai hả?
Liễu Cẩm Văn lại lạnh lùng nói: “Nói cho cậu biết, trong mắt tôi cậu chỉ là đứa con rơi, hoàn toàn không thể đứng trên sân khấu tao nhã! Còn nữa, nói với Lý Thần Chiến, cậu ta không hề xứng với con gái tôi. Nếu cậu ta dám đến Đề Đô, tôi bảo đảm sẽ khiến cậu ta chết không có chỗ chôn!”
Nói xong, Liễu Cẩm Văn phát tay, đi về phía bên ngoài công ty Hoa Chi Uyên.
Nhìn chằm chằm bóng lưng của Liễu Cẩm Văn đang dần đi xa, Dương Tiêu chế nhạo.
Tôi cứu con gái của ông, ông không biết cảm ơn thì thôi, còn nói tôi không thế lên sân khấu tao nhã?
Dương Tiêu đã gặp đủ loại người, đây là lần đầu tiên Dương Tiêu nhìn thấy người rắm thối như Liễu Cẩm Văn.
Lại nói, Lý Thần Chiến trông như là thuộc hạ của mình, nhưng Dương Tiêu lại thực sự coi Lý Thân Chiến như anh em của mình. . W𝔢b đọc nhanh tại ++ T𝘳𝑼 mT𝘳𝐮y𝔢n.V𝙉 ++
Rõ ràng, Liễu Cầm Văn này không hề biết mình chính là lưỡi đài: sắc bén của đất nước mạnh nhất Thiên Phủ Chỉ Quốc, cảng không biết mình còn là Long chủ mới. Nêu không, Liễu Cảm Văn sẽ không dám nói chuyện với anh bằng giọng điệu như thê.
Nhìn bóng lưng của Liễu Cẩm Văn, Dương Tiêu hét lên: “Chủ nhà Liễu, núi cao còn có núi cao hơn, lời nói đừng nói quá hoàn hảo, nêu không sẽ rât dễ bị vả mặt! Bản thân tôi có năng lượng như nào chính tôi còn không rõ lắm, nhưng tôi có thê bảo đảm với ông, một khi tôi nghiêm túc ngay cả bản thân tôi cũng sợ!”
“Lý Thần Chiến là anh em của tôi.
Nếu Lý Thần Chiến muốn cưới Liễu Như Yên, nhà họ Liễu ở Đề Đô thì sao? Ai dám ngăn cản, người đó chết! Ai trong nhà họ Liễu ở Đề Đô ngăn cản, trừ Liễu Như Yên ra, tôi không ngại giết tất cả người nhà họ Liễu ở Đề Đôi”
Đúng vậy, Lý Thần Chiến là anh em của anh.
Hôm nay là anh em, mãi mãi là anh em.
Chỉ cân Lý Thân Chiên và Liễu Như Yên tâm đâu ý hợp, Dương Tiêu không ngại đề tay nhuôm máu tạo điêu kiện cho cuộc hôn nhân này.
Nhà họ Liễu ở Đề Đô thì sao? Dương Tiêu không hề để vào mắt.
Không gây chuyện thì chẳng sao, nhà họ Liêu ở Đề Đô các người gây chuyện trước mặt tôi thử xem.
Đợi đến tiết Trùng Dương vào tháng 9 mùa thu. Lúc hoa của ta nở rộ, các loài hoa khác đều héo úa.
Mùi hương từng trận xông lên tròi, thấu đến Trường An. Khắp cả kinh thành đều mặc ảo giáp vàng.”