Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo quan điểm của cô ấy, người bạn tốt của cô ấy là Đường Mộc Tuyết luôn tốt bụng, cho dù phải chịu thiệt thòi cô cũng không nói ra mà chọn cách chôn chặt trong lòng.

Điều mà Lam Vi Vi ghét nhát là đàn ông đến những nơi ăn chơi đàn đúm, hành vi của Dương Tiêu đã khiến Lam Vi Vi vô cùng tức giận.

XetI Đôi mắt Lam Vi Vi lóe lên tia sáng lạnh, đôi chân dài của.

cô ấy lại đá về phía đũng quần của Dương Tiêu.

Dương Tiêu cũng rất tức giận: “Nghe nói người ngực lớn đều không có não, cô cũng đâu có lớn, sao lại không có não? Chẳng lẽ cô còn không rõ Triệu Vô Cực là loại người gì à? Uổng công cho cô còn là bạn thân nhất của Mộc Tuyết.”

“Anh nói tôi ngực nhỏ?” Nghe thấy vậy Lam Vi Vi càng tức giận hơn.

Đúng, cô ấy là sân bay, nhưng Dương Tiêu đã chỉ ra điều này khiến Lam Vi Vi không thể chấp nhận được.

Bởi vì, trong lòng của cô ấy, Dương Tiêu là phế vật, phế vật thì không có tư cách nói cô ấy.

Dương Tiêu càng không nói nên lời: “Tôi không nói ngực của cô nhỏ, tôi chỉ là làm rõ một chuyện.”

Đây là lần đầu tiên anh gặp Lam Vi Vi, nói anh là cặn bã thì cũng thôi đi, còn muốn anh đoạn tử tuyệt tôn, điều này khiến Dương Tiêu hơi tức giận.

Rốt cuộc, không một người đàn ông nào có thể chấp nhận việc linh vật của mình bị đánh gà bay trứng vỡ.

“Bớt ngụy biện, ý của anh là như vậy, Mộc Tuyết, cậu nhìn thấy chưa, tên phế vật này dám sỉ nhục tớ, cậu nói xem có nên đánh không?” Lam Vi Vi tức giận lại giơ chân đá về phía Dương Tiêu.

Mặc dù Lam Vi Vi mạnh mẽ và nhanh nhẹn, nhưng Dương Tiêu cũng không phải là người ăn chay.

Dương Tiêu có thể thấy rõ kỹ năng của Lam Vì Vi rất tốt, bình thường hai mươi ba mươi người không đủ để Lam Vi Vi chiến đấu, võ sư thái cực quyền trẻ tuổi nhất ở thành phố Trung Nguyên quả thực là danh bắt hư truyền.

Tuy nhiên, Dương Tiêu đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước, mặc dù anh vẫn còn cách rất xa thời kỳ đỉnh cao, nhưng việc khôi phục chút sức mạnh cũng không phải là điều mà Lam Vi Vi có thể xúc phạm.

Phải biết rằng, ở thời kỳ đỉnh cao của mình Dương Tiêu toàn đầu với những cao thủ đẳng cấp thế giới. Võ sư thái cực quyền giống như Lam Vi Vi này đấu ở trong nước còn có thể, nếu ra nước ngoài thì là hàng thông thường không có gì đáng nói.

Dương Tiêu né tránh, cảnh cáo: “Tạm được rồi, nếu cô tiếp tục động tay động chân với tôi thì đừng trách tôi không khách sáo, tôi cũng đã từng luyện qua.”

“Ha! Luyện qua? Vậy thì đúng lúc lắm, để tôi xem rốt cuộc anh có năng lực gì!” Trong nháy mắt Lam Vi Vi đã tràn đầy tỉnh thần chiến đấu.

Nói xong, Lam Vị Vi dùng chiêu một “sáu phong bốn đóng”

trong thái cực quyền hướng về phía Dương Tiêu.

Nhìn thấy Lam Vi Vi không buông tha, Dương Tiêu đau đầu, Lam Vi Vi này là bạn thân nhất của Đường Mộc Tuyết, còn là phụ nữ, anh thật sự không thể ra tay.

Đôi tay của đàn ông là để đánh thế giới, không phải để đánh phụ nữ.

Tất nhiên, đàn bà đanh đá là một ngoại lệ!

“Thiến anh ta, thiến chết anh ta đi!” Triệu Vô Cực hào hứng khoa tay múa chân.

Anh ta biết thân thủ của Lam Vi Vi giỏi như thế nào. Không một vệ sĩ chuyên nghiệp nào xung quanh anh ta là đối thủ của Lam Vi Vi, ngay cả một nhóm người của anh ta cùng nhau bao vây Lam Vi Vi cũng không thẻ hạ gục Lam Vi Vi.

Lam Vi Vi đã học võ từ khi còn nhỏ, cô ấy có một nền tảng tốt, lại kế thừa đại sư đứng đầu thái cực quyền ở trong nước. Bây giờ cho dù là đại sư học võ lâu năm cũng không phải là đối thủ của Lam Vi Vi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK