Lam Vi Vi là mối quen hệ bạn bè với Đường Mộc Tuyết từ khi còn nhỏ, cô ấy yêu quý người bạn thân nhát của mình.
Năm năm qua, Đường Mộc Tuyết chịu uất ức ở nhà họ Đường thì không nói, còn gả cho một tên phế vật, liên tiếp bị sỉ nhục, đến chỗ nào cũng vì Dương Tiêu mà bị kém một bậc.
Năm năm trước, Lam Vi Vi không hài lòng về Dương Tiêu, nếu không phải Đường Mộc Tuyết can ngăn, cô ấy đã tìm đến tận cửa đánh Dương Tiêu một trận nhừ tử.
Bây giờ khi cô ấy trở lại, Lam Vi Vi như muốn nổ tung khi biết Dương Tiêu đã đến nơi ăn chơi đàn đúm.
“Cô Lam, tôi nghĩ cô thật sự hiểu lầm, chuyện ở Xuân Thượng Nhân Gian là tôi bị người khác hãm hại!” Dương.
Tiêu rất bắt lực.
Anh thực sự không ngờ Triệu Vô Cực lại vô liêm sỉ bỉ ổi đến mức lật lại chuyện anh đến Xuân Thượng Nhân Gian chọc tức Lam Vi Vi khiến cô ấy đến gây rắc rối cho mình.
Đường Mộc Tuyết gật đầu nói: “Vi Ví, trong chuyện đó Dương Tiêu thực sự đã bị hãm hại!”
“Hãm hại? Mộc Tuyết, tôi và Cô Lam đều biết em lòng dạ tốt, em không cần phải biện hộ cho tên cặn bã này!” Triệu Vô Cực xem trò vui không sợ chuyện lớn thêm.
“Đúng vậy, Mộc Tuyết mấy năm qua cậu phải chịu bao nhiêu là ấm ức tớ đều thấy cả, cậu không cần phải nói nhiều, hôm nay tớ sẽ giúp cậu dạy dỗ nghiêm khắc tên cặn bã này!”
Sau khi nói xong, Lam Vi Vi nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu với ánh mắt chán ghét, đôi chân dài của cô áy lập tức đá về phía đũng quần của Dương Tiêu.
“Chơi thật à?” Nhìn thấy Lam Vi Vi thật sự muốn mình đoạn tử tuyệt tôn, sắc mặt Dương Tiêu thay đổi tại chỗ.
Không thể không nói, Lam Vi Vi là võ sư thái cực quyền trẻ nhất trong thành phố Trung Nguyên, tên tuổi này không phải dùng để trưng bày, đôi chân của cô ấy tưởng chừng như nhẹ nhàng nhưng lại ẳn chứa sức mạnh bá đạo.
Nếu thật sự đá trúng vào đũng quần của mình, cho dù anh đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước thì e rằng cũng không chịu nổi sức mạnh khổng lồ này.
“Giết anh ta đi!” Nhìn thấy Lam Vi Vi ra tay, Triệu Vô Cực phần khích như được tiêm máu gà.
Nghĩ đến sự sỉ nhục mà Dương Tiêu đã mang đến cho mình trước đó, Triệu Vô Cực nóng lòng muốn trở thành Lam Vi Vi, tự tay khiến Dương Tiêu đoạn tử tuyệt tôn.
Dương Tiêu đâu sẽ để Lam Vi Vi được như ý muốn, anh hơi xoay người tránh cú đá lạnh thấu xương của Lam Vi Vi.
“Đồ cặn bã còn dám tránh?” Khi thấy Dương Tiêu khéo léo.
tránh đi, Lam Vi Vi càng tức giận hơn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ảnh Đế Hôm Nay Lại Bị Lừa
2. Luyến Ái Từ Nơi Anh
3. Sau Khi Sủng Văn Kết Thúc
4. Trả Băng Vải Lại Cho Em Đi!
=====================================
Đường Mộc Tuyết biết chắc chắn là do Triệu Vô Cực cố tình tìm Lam Vi Vi gây rắc rồi. Bạn thân của cô cái gì cũng giỏi, nhưng tính tình lại cáu kỉnh và bốc đồng.
Lam Vi Vi đã có thành kiến với Dương Tiêu từ năm năm trước, chứ đừng nói là bây giờ.
Bị Triệu Vô Cực kích thích, sợ rằng bây giờ Lam Ví Vi chỉ muốn chặt Dương Tiêu thành tám mảnh, cô biết kỹ năng của Lam Vi Vi tài giỏi, cô phải ngăn Lam Ví Vi lại.
Đường Mộc Tuyết lập tức tiền lên ngăn Lam Vì Vi lại: “Vi Vi, đừng gây chuyện nữa, thật sự là hiểu lầm.”
“Mộc Tuyết, cậu tránh ra, đừng để bản thân phải chịu ấm ức, hôm nay tớ sẽ dạy dỗ anh ta nghiêm khắc cho cậu.”
Vẻ mặt Lam Vi Vi lạnh lùng nói.