Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì có mối quan hệ tốt với ông nội Cung Cung Thiên Tè nên trong lòng Dương Tiêu chỉ coi Cung Linh Nhi như một đứa em gái.

Cung Linh Nhi bĩu môi nói: “Có tâm sắc Bi không có can đảm!”

“Nhóc, đừng nói vớ vẫn! Tôi không hề mơ tưởng về cô!” Dương Tiêu tức giận nói.

Cung Linh Nhi làm mặt quỷ: “Được được được, không mơ tưởng tói.

Chúng ta mau đi thôi, bên ngoài có một nhóm phóng viên rất đồng. Tôi không dám ra ngoài một mình, tối nay chỉ cỏ thể đi xe của anh.”

“Không nên chần chừ, nhanh lên, tôi phải về nhà sớm!” Dương Tiêu nhìn đồng hồ thấy cũng không còn sớm.

Hai người thay quần áo ở sau hậu trường, quân như bánh chưng rôi lẳng lặng rời đi trong bóng tôi.

Phùi Sau khi lên xe, Cung Linh Nhi mới thỏ phào nhẹ nhõm, vừa nãy cô sợ bị nhận ra.

Dương Tiêu đạp ga, đi nhanh về phía biệt thự nhà họ Cung.

Ngồi trong xe, Cung Linh Nhi nhớ lại màn trình diễn xuất sắc tối nay của Dương Tiêu, cô kinh ngạc hết lần này đến làn khác.

“Dương Tiêu, anh thật sự quá đỉnh!”

Cung Linh Nhi không nhịn được nói.

Dương Tiêu cười nhẹ: “Không đỉnh gì cải”

Tải app truyệnhola nhé cả nhà!

“Chuyện đó, sao anh lại thành công trong lĩnh vực âm nhạc này vậy? Năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi? Tài năng không gì sánh kịp!” Cung Linh Nhi kinh ngạc nói.

Dương Tiêu nhếch mép: “Ha! Tất cả chỉ là chuyện nhỏ, tôi cũng không muôn học cũng. Hết cách, không học thì không làm việc tốt được!”

Cái gọi là làm việc tốt trong miệng anh đương nhiên là thực hiện tốt nhiệm vụ.

Khi lang thang trên sân khâu quôc tê, Dương Tiêu đã đi nhiều nơi, lĩnh vực nào cũng hiểu biết sơ sơ, Dương Tiêu cũng là bất đắc dĩ.

Cùng với có thầy tự do nhưng lại kỷ luật vô cùng khắc nghiệt nhận làm học trò, Dương Tiêu tự nhiên tiền bộ rất nhanh.

“Được rồi! Bây giờ tôi phải thừa nhận âm đ*o của anh quả thực còn sâu hơn của tôi rất nhiều!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cung Linh Nhi hoàn toàn thất lạc.

Dương Tiêu nghe vậy, nghe thế nào cũng cảm thây không thoải mái.

“Chuyện đó, thương lượng với cô một chuyện, đừng nói âm đ*o này âm đ*o nọ nữa, cũng đừng nói sâu này nọ.

Tôi là đàn ông trưởng thành, lỡ bị người khác hiểu lầm, người không biệt sẽ tưởng tôi là biến thái!” Vẻ mặt Dương Tiêu bắt lực.

Hì hì!

Nhìn thấy Dương Tiêu đáng yêu như vậy, Cung Linh Nhi không kìm được cười ra tiêng như chuông bạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK