Nghe được lời nói của Dương Tiêu, Đường Hạo kìm lại sự vui mừng trong lòng, cuối cùng thì Dương Tiêu cũng đã cắn câu.
Chỉ cần phế vật này cắn câu, thì mọi việc tiếp theo sẽ xử lý dễ.
Đường Hạo giễu cọt nói: “Tao còn tưởng mày không làm!
Địa điểm giao hàng cho lần hợp tác Đông Hải nhà họ Lý không phải trong khu nhà máy, mà là ở Xuân Thượng Nhân Gian, cách ngã tư đường Lũng Hải một trăm mét về phía nam. Mày tìm một người phụ nữ tên là Phương Phương, cô ấy sẽ giao hàng cho mày.”
“Tốt!” Dương Tiêu không còn do dự, lái xe về phía Xuân Thượng Nhân Gian.
Mặc dù Dương Tiêu không nhìn thấy bát kỳ manh mối nào về việc hãm hại bản thân trong vụ việc này, nhưng Dương Tiêu đã ngửi thấy một chút âm mưu.
Anh muốn xem hôm nay trong bầu của Đường Hạo bán thuốc gì, tránh cho sau này Đường Mộc Tuyết lại rơi xuống vực.
Tuyệt đối không thể yên lòng Đường Hạo này, Dương Tiêu phải chịu trách nhiệm cho sự an toàn của Đường Mộc Tuyết.
Nhìn Dương Tiêu đang rời đi, Đường Hạo cười khẩy: “Dương Tiêu à Dương Tiêu, lần này mày hoàn toàn xong đời rồi!”
Đường Hạo ra hiệu ok với Đường Dĩnh, Đường Dĩnh hiểu ra, lập tức đến phòng làm việc của Đường Mộc Tuyết.
“Đường Dĩnh, cô có chuyện gì? Nếu không có chuyện gì, mời cô đi ra ngoài, tôi đang ở trong phòng!” Nhìn Đường Dĩnh còn không gõ cửa, Đường Mộc Tuyết lộ vẻ không Vui.
Nhìn chằm chằm Đường Mộc Tuyết, Đường Dĩnh chế nhạo: “Đường Mộc Tuyết, đoán xem vừa rồi tôi nhìn thấy gì? Tôi nhìn thấy Dương Tiêu ra vào nơi ăn chơi đàn đúm, ở Xuân Thượng Nhân Gian ý. Vợ chồng hai người thật thú vị! Cô ngoại tình, anh ta cũng ngoại tình, cùng nhau ngoại tình à? Chậc chậc!”
Nghe tháy lời nói của Đường Dĩnh, Đường Mộc Tuyết như bị sét đánh.
Xuân Thượng Nhân Gian? Đây không phải là một địa điểm ăn chơi đàn đúm ở thành phố Trung Nguyên sao?
Nghĩ đến đây, Đường Mộc Tuyết hoàn toàn không thể ngồi yên, trong lòng mặt hồ tĩnh lặng nỗi lên gợn sóng.
Trong thành phố Trung Nguyên, có hai địa điểm nỏi tiếng ăn chơi đàn đúm, đó là Thiên Thượng Nhân Gian và Xuân Thượng Nhân Gian.
Tên hai địa điểm ăn chơi không khác nhau nhiều nhưng đều có đặc điểm riêng, hai địa điểm ăn chơi này vừa đến đêm thì trở thành thiên đường của cánh mày râu.
Bởi vì quá nỗi tiếng, ngay cả một người phụ nữ trong sạch như Đường Mộc Tuyết cũng biết máy nơi như đó.
Đường Mộc Tuyết cũng không phải ngốc bạch ngọt, cô lăn lộn trên thương trường quanh năm, loại người nào mà chưa từng nhìn thấy, nơi nào mà chưa từng nghe qua.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, gương mặt Đường Mộc Tuyết càng lúc càng u ám, giống như gió tuyết tháng hai. Cô nhìn Đường Dĩnh không chút cảm xúc nói: “Đường Dĩnh, cô cảm thấy vu oan cho Dương Tiêu như thế này vui lắm à? Tôi rất bận, không có thời gian chơi trò chơi nhàm chán như thế này với cô, mời cô rời khỏi đây ngay lập tức.”
Đường Dĩnh khoanh tay trước ngực cười khẩy: “Đường Mộc Tuyết, cô nghĩ tôi cần phải chơi trò ngớ ngắn như vậy.
với cô à? Tôi đã tận mắt nhìn thấy, không lẽ còn có thể là giả? Không tin thì cô có thể đi cùng tôi xác nhận xem, nếu tôi vu oan cho Dương Tiêu, thì hôm nay tôi sẽ xin lỗi Dương Tiêu trước mặt toàn thể người nhà họ Đường!”
Nhìn thấy Đường Dĩnh không giống như nói dối, hồ nước tĩnh lặng trong lòng Đường Mộc Tuyết càng trở nên hỗn loạn.
Bất cứ người phụ nữ nào cũng là động vật nhạy bén, dù vợ chồng yêu thương nhau đến đâu cũng không thể chịu được sự tung hoành như vậy.
Chẳng lẽ Dương Tiêu thật sự đi ăn chơi?