Cho dù là chiến trường chém giết hay kinh doanh Trần Khải đều là người có năng lực, giao Hoa Chi Uyễn cho Trần Khải quản lý là đủ, tập đoàn Đé Hào có Hoa Mộ Tranh, Dương Tiêu rất yên tâm.
Vút vù vù vù vùi Ngay lúc Dương Tiêu đang đến tìm mẹ Hứa Tuệ Nhàn đi ngang qua một con phố hẻo lánh, trong nháy mắt có hàng chục chiếc xe ô tô lao ra, bao vây Dương Tiêu.
Người đàn ông mặc vest dẫn đầu nhóm đàn em bước xuống xe, chỉ vào Dương Tiêu mắng: “Mẹ kiếp, cậu là Dương Tiêu đúng không? Ngay cả cậu Khương, Khương Hiền,cũng dám xúc phạm, cậu chán sông rồi hả?
Mau lăn qua đây nhận chết đi!”
Người đàn ông đó tên là Tống Thâm, là một trong những nhân vật lồng đầu ở Đề Đô.
Trước kia Bạch Long Xã chưa bị Dương Tiêu tiêu diệt, lực lượng do Tống Thâm dẫn dắt đứng thứ hai ở Đề Đô.
Sau khi Bạch Long Xã bị Dương Tiêu dọn sạch, Tống Thâm tự nhiên trở thành thế lực lên nhất Đề Đô.
Điều quan trọng nhất là sức chiến đấu toàn diện của Tống Thâm đứng số một Đề Đô, còn ngang ngược hơn gấp máy lần người đứng đầu Bạch Long Xã lúc trước.
Vừa nhận được cuộc gọi của Khương Hiến, Tống Thâm lập tức dẫn người đến chặn Dương Tiêu.
“Tốc độ khá nhanh!” Dương Tiêu cười đùa.
Không cần phải nghĩ nhiều, nhóm người giết mình này chắc chắn là do Khương Hiến tìm.
Tống Thâm cầm một chiếc rìu, thấy Dương Tiêu vẫn chưa bước xuông xe, anh ta bước tới với vẻ mặt tàn nhẫn, hung hăng đập rìu vào kính chống đạn của Knight XV.
Bốp, rìu chém vào xe, cửa kính xe chồng đạn chẳng, bị sao cả, ngược lại đã khiến cỗ tay Tống Thâm bị đau.
Tống Thâm giả vờ bình tĩnh chỉ vào Dương Tiêu tức giận nói: “Đồ khốn, Cười cái gì mà cười, có giỏi thì mau xuông đây, xem ông đây chém cậu chêt tươi như thê lào”
“Chém tôi chết tươi? Thật không?”
Dương Tiêu mở cửa bước xuống xe.
Vút vù vùi Ngay lúc Dương Tiêu vừa xuống xe, Khương Hiến đã đuồi kịp, dân theo một nhóm người đến giết anh.
Khương Hiến bước tới trước mặt Tông Thâm, tức giận nói: “Anh Thậm, vừa nãy là tên khốn này làm tôi mất mặt!”
“Cậu Khương, cậu định xử lý tên này như thế nào?” Tổng Thâm hỏi.
Nghĩ đến vừa nãy Dương Tiêu bắt mình quỳ trên mặt đất gọi ông nội khiến mình xấu hỏ, Khương Hiền nhìn chằm chằm Dương Tiêu tức giận nói: “Đơn giản, anh Thâm, tôi muốn tên khốn này quỳ xuống gọi tôi là tổ tông, sau đó chui qua háng của tôi, tiệp đó nữa phải nói nhà hà Khương đỉnh. Xúc phạm nhà họ Khương là điều ngu ngôc nhất mà tôi đã từng làm trong cuộc đời này!”
Đúng vậy, Khương Hiến chỉ muốn hung hãng làm nhục Dương Tiêu, đáp trả sự sỉ nhục mà Dương Tiêu đã mang lại cho anh ta gấp bội.
Cái gì!!!
Quỳ xuống gọi tổ tông? Chui háng?