Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Điện thoại của ai đang đồ chuông?”

Dương Bân Hàn ngạc nhiên.

Bà cụ nhìn túi của Dương Tiêu: “Hình như là điện thoại của tên nghiệp chướng này!”

“Đúng là có điện thoại!” Dương Tiêu cũng cười xâu xa. . Truyện Full

Dương Bân Hàn giật nảy mình, tại sao điện thoại của Dương Tiêu lại đổ chuông ngay lúc này?

Mình vừa gọi, điện thoại của Dương lập tức đồ chuông?

Chuyện… chuyện này sao lại cảm tà có hơi kỳ lạ?

Nhìn vùng số điện thoại, vậy mà lại là vùng Trung Nguyên.

Mẹ kiếp, nhìn vùng của só điện thoại, Dương Bân Hàn như bị sét đánh giữa trời xanli anh ta lại nhìn Dương Tiêu lấy điện thoại di động ra, trong lòng dầng lên một điềm báo.

Bà cụ nghi ngờ hỏi: “Bân Hàn, sao vậy?”

“Bà nội! Không đúng lắm! Tại sao điện thoại của tên nghiệp chướng Dương Tiêu lại đồ chuông? Sao vùng số điện thoại di động của sếp Dương lại là Trung Nguyên?” Dương Bân Hàn hoang mang.

Cái gì! Số điện thoại di động của vùng Trung Nguyên?

Bà cụ cũng mở to mắt, tự nhiên nảy ra một ý nghĩ táo bạo.

Ngay sau đó, bà cụ dứt khoát nói: “Bân Hàn, chắc cậu suy nghĩ nhiều rôi. Tung tích sệp Dương, của tập đoàn Đề Hào vẫn luôn thần bí, chưa ai nhìn thấy mặt thật của sếp Dương, cũng không ai có số điện thoại của sếp Dương. Có lẽ sếp Dương là người dân ở Trung Nguyên, tật cả chỉ là trùng hợp mà thôi! “

“Bà nội, bà nói đúng! Có lẽ tập đoàn Đề Hào đang tức giận, hiện tại bộ phận pháp vụ của tập đoàn Đề Hào đã gọi điện cho Dương Tiêu!” Dương Bân Hàn nói chắc chăn.

Bà cụ cũng gật đầu, bà ta cho rằng Dương Bân tiến nói đúng.

Trần Khải cố nhịn cười, mặt đỏ bừng, anh chọc Dương Tiêu: “Đội trưởng, mau nghe điện thoại đi, tôi không nhịn được nữa!”

“Được rồi!” Dương Tiêu bất lực nói.

Dương Bân Hàn lơ đễnh liếc nhìn Dương Tiêu tức giận nói: “Còn không mau trả lời điện thoại đi, tập đoàn Đề Hào tìm cậu gây rắc rối đầy!”

“Ừ, nghe đây nghe đây!” Dương Tiêu cũng nhịn cười bâm nút trả lời.

Tútt Ngay lúc Dương Tiêu nhắn nút trả lời, điện thoại của Dương Bân Hàn cũng đã kết nỗi.

Thây điện thoại đã được kết nối, Dương Bân Hàn hăng hái nói với bà cụ nhà họ Dương: “Bà nội, kết nói được, sếp Dương nghe máy!”

“Sếp Dương thật sự trả lời điện thoại?” Bà cụ sửng sốt.

Nhà họ Dương ở Đề Đô hợp tác với tập đoàn Đề Hào nhiều năm như Vậy, bà cụ không chỉ hỏi những người điều hành cập cao của tập đoàn Đề Hào xin sô điện thoại của sếp Dương đứng sau một lần, nhưng vẫn luôn không có được.

Lần này liên hệ với tập đoàn Đề Hào, tập đoàn Đề Hào lại hào phóng đưa số điện thoại của sếp Dương, điều này rất khó tin.

Điều quan trọng nhất là sếp Dương đứng sau tập đoàn Đề Hào vẫn luồn là thân long thấy đuôi không đầu lại trả lời điện thoại, đây là một chuyện chưa từng có.

Bà cụ kích động nói: “Còn chân chừ gì nữa, mau nói đi, hậu quả của việc chọc giận sêp Dương sẽ không thế tưởng tượng nồi!”

“Vâng vâng vâng, cháu nói ngay, cháu nói ngay!” Dương Bân Hàn phần chắn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK