Vẻ mặt Dương Tiêu rất khó hiểu: “Ông nội tôi? Ảnh lắc › may bay có quan hệ gì với ông nội tôi? Không đúng, chằng phải các anh bảo cướp à? Tại sao lại muốn rung lắc máy bay?”
Bị Dương Tiêu chất vấn, người béo trăng tức giận hai mắt đen kịt, anh ta thật sự sắp bị Dương Tiêu chọc tức chết.
Ban đầu, họ nhận nhiệm vụ giết Liễu Như Yên, nhưng ai ngờ nửa đường lại lòi ra một thằng ngu ngơ.
Vận may của tên ngu ngơ này cũng rất tốt, liên tiếp tránh được hai đòn sát thủ của mình, mình không xử lý được tên ngu ngơ này cũng thôi, lại còn mắc vào.
Mẹ kiếp, làm thành chuyện quái nào vậy!
“Đại ca, báo thù, báo thù cho tôi! Nhất định phải giết tên nhóc này!” Người béo trăng tức giận nói.
Tên gầy nhìn chằm chằm Dương Tiêu, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh lẽo: “Ranh con, thủ đoạn hay đây!
Chưa ra tay đã đánh ngã tên béo, không hỗ danh là vệ sĩ của Liễu Như Yên, thực sự rất giỏi!”
“Hả? Vệ sĩ? Anh có ý gì? Tôi không.
phải vệ sĩ!” Dương Tiêu vội vàng giải thích.
Tên gầy giêu cọt: “Ranh con, cậu thật sự cho răng tôi là người dễ lửa như vậy? Tên béo bị cậu lừa, nhưng tôi sẽ không bị cậu lừa!”
Họ là những sát thủ hàng đầu trong nước, lân này họ nhận lệnh ám sát Liễu Như Yên, sau khi thành công họ có thể nhận được năm mươi triệu tệ.
Lai lịch của Liễu Như Yên rất lớn, không chỉ là tứ tiều hoa đán trong giới giải trí, mà còn là con gái nhà họ Liễu, một trong sáu gia tộc quý tộc bậc nhất Đề Đô.
Họ Liễu là loại tồn tại gì? Đó không thua gì một nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới!
Làm sao con gái nhà họ Liễu có thể đi ra ngoài mà không có vệ sĩ hàng đầu?
VÌ vậy, người đàn ông, gà ây xác định Dương Tiêu là vệ sĩ của Liễu Như NGHI “Tôi thực sự không phải vệ sĩ, anh bạn, anh xem quá nhiều chương trình truyền hình à?” Dương Tiêu bất lực.
Đúng là người ngồi trong nhà, tai họa từ trên trời rơi xuỗông.
Đang yên đang lành anh đi máy bay lại thuận lợi gặp được một ngôi sao lớn, chưa kể còn gặp ‹ được hai sát thủ hàng đầu, may mắn này cũng chẳng ai có.
Điều quan trọng nhất là mình không có ý định gây rác rồi, không muôn xen vào chuyện của người khác, mà bên kia lại đang gây gỗ gây rắc rồi.
Bây giờ còn tự cho mình là vệ sĩ của Liễu Như Yên, chuyện gì vậy?
Trên người đàn ông gầy toả ra một luông sát khí lạnh lẽo quét qua: “Ranh con, bớt hung hãng láo xược ở đây đi, mạng của cậu tôi lây chắc rồi, cho dủ Chúa Jêsus đến cũng không thể cứu cậu!”
“Chúa Jêsus đên cũng không cứu được tôi? Hai anh bạn này, các anh thật sự xem quá nhiêu phim truyền hình Hồng Kõng rồi đó!” Dương Tiêu cũng lười nói nhảm với người này, xoay người đi vệ phía chiệc bánh mì kẹp thịt thứ hai rơi xuông.
“Chết!” Ngay lúc Dương Tiêu xoay người, người gây gò nô tung, chân phải bay lên không trung quét về phía đầu Dương Tiêu nhanh như chớp.