Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn chăm chú thì thầy Dương Tiêu thật sự đang hút thuộc trong xe, trên mặt không hề lộ ra vẻ căng thẳng.

Miyamoto Masao võ mạnh một cái lên xe, tức giận nói: “Khốn kiếp, con heo China chết tiệt, thật sự không để chúng ta vào mắt?”

“E hèml Ông Miyamotfo, xin hãy chú ý lời nói của ông!” Sắc mặt Đường Hạo có chút đen lại.

Miyamoto Masao nhân ra mình đã nói bậy, ông ta đổi lời: “Ý tôi là con heo Dương Tiêu này!”

“Tôi nghĩ con chó Dương Tiêu này đang giả vờ bình tĩnh, chờ lát nữa nhất định sẽ chết!” Đường Hạo nói lời tàn nhẫn.

Nghĩ đến vì Dương Tiêu mà tất cả | đều phản bội mình, người bà luôn yêu thương chăm sóc mình bị Dương Tiêu chọc giận chết.

Đường Hạo thực sự muốn tự mình xử lý Dương Tiêu, báo thù rửa hận.

Miyamoto Masao trịnh trọng gật đầu nói: “Chắc chắn sẽ chết không thể chết thêm nữa!”

Đêm nay vì đề đối phó với Dương Tiêu, Miyamoto Masao không chỉ phái một số lượng lớn tinh nhuệ trong gia tộc, mà ngay cả Phùng Tứ gia cũng phái một số lượng lớn cao thủ. Thậm chí cả Hạng Thiên Bá chiên tướng số một cũng đích thân ra trận, điêu này đủ cho thấy ý định giết Dương Tiêu của bọn họ.

“Xuống đi!” Hạng Thiên Bá chiến tướng số một thuộc hạ của Phùng Tứ gia nghiêm nghị nói.

Bộp bộp bộp bộp!

Một nhóm thuộc hạ tinh nhuệ của Phùng Tứ gia lần lượt xuông xe, dưới sự chỉ huy của Hạng Thiên Bá, họ lần lượt đi về phía xe Maserati.

Cùng lúc đó, đằng sau chiếc xe Maserati, một nhóm sát thủ nước Nhật trang bị thanh katana lần lượt theo sau.

Hai bên hợp sức lên đến hàng trăm người, trong nháy mắt bầu không khí tràn ngập sát khí.

“Ranh con, lăn xuống đây cho tôi, nếu không lăn xuông, chúng tôi sẽ đập nát xe của cậu!” Một người mặc đồ đen tức giận mắng mỏ Dương Tiêu.

Dương Tiêu bình tĩnh nói: “Đập xe?

Không cần! Tôi xuống xe ngay đây!”

Nói xong, Dương Tiêu không hề bận tâm bước xuông xe, anh hít một hơi thuốc thật sâu, vẻ mặt khá thoải mái.

“Cậu chính là Dương Tiêu?” Hạng Thiên Bá càm dao đen nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu.

Trong màn đêm, Dương Tiệu chế nhạo: “Người chết không cần biết tên của tôi. Hiện tại, các người đã chuẩn bị xong chưa?”

“Xong chưa? Chuẩn bị xong cái gì?”

Hạng Thiên Bá nheo mắt.

Dương Tiêu cười như quân chủ bóng đêm: “Đương nhiên là chuẩn bị chết!”

Cái gì!

Chuẩn bị chết?

Bị hàng trăm người vây quanh, chàng trai này dám nói khoác không biết ngượng chuẩn bị giết bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK