Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc đám người chuẩn bị đụng vào Dương Tiêu, một tiếng, măng mỏ cứng răn đột nhiên bùng nỗ: “Láo xược! Lũ không có mắt, tất cả dừng lại ngay!”

Nhìn kỹ hơn thì thấy đó là bóng dáng của Liêu Như Yên, con gái của nhà họ Liễu ở Đề Đô đang đi vào từ ngoài công Hoa Chi Viên.

Nghe thấy lời quở trách của Liễu Như Yên, nhóm vệ sĩ nhà họ Liễu ở Đề Đô đều sững sờ, họ dừng lại với tốc độ nhanh nhất.

“Các người láo xược, các người có biết anh ấy là ai không? Anh ây là ân nhân của tôi, nêu không có anh ây thì hôm nay tôi đã gặp tai nạn trên máy bay rôi!” Liễu Như Yên đen mặt trách măng đám vệ sĩ.

Sau đó Liễu Như Yên nhìn Dương Tiêu, quan tâm hỏi: “Dương Tiêu, anh | không sao chứ?”

“Hải Không sao!” Dương Tiêu không ngờ lúc này Liễu Như Yên lại chạy tới.

Trần Khải như thể vừa khám phá ra một thê giới mới, lơ mơ hỏi: “Đội trưởng, chị đại này là ai vậy?”

“Nói ai là chị đại đấy?” Liễu Như Yên thở phì phò nhìn Trần Khải.

Không nói tới, cho tới bây giò Liễu Như Yên vẫn đang dùng biện pháp hoàn toàn không thể nhận ra, khuôn mặt xấu như đầu heo, cả người rất già nua, ai không biết sẽ thật sự cho răng cô ta là chị đại.

Lần này, Liễu Như Yên đến gặp Dương Tiêu là bảo Dương Tiêu nhanh chóng khôi phục lại vẻ ngoài như tiên nữ của mình.

Vừa nấy cô ta lẻn về nhà, nhưng bị bảo vệ ở công biệt thự chặn lại, cô ta nói mình là Liêu Như Yên, nhưng lại bị bảo vệ sỉ nhục đuổồi ra ngoài.

Sau đó, Liễu Như Yên mới nhận ra Dương Tiêu đã giúp mình tránh nhóm vệ sĩ nhà họ Liễu, đông thời cũng ngăn không cho mình vào nhà.

Vì vậy, trong lúc tuyệt vọng, Liễu Như Yên vội vàng tìm kiêm tung tích của Dương Tiêu, muốn Dương Tiêu trả lại gương mặt xinh đẹp của mình.

Ai dè vừa mới tìm được Dương Tiêu đã thấy hai bên sắp đánh nhau.

Dương Tiêu bình tĩnh nói với Trần Khải: “Đây là Liễu Như Yên con gái của nhà họ Liễu ở Đề Đô, cô ấy đang dùng thuật dịch dung của chúng ta mà thôi!”

“Vãi ạ, đội trưởng thế mà anh lại độc ác nhử này? Không phải chứ?” Trần Khải kinh ngạc.

Trần Khải đương nhiên biết Dương Tiêu biết kỹ thuật dịch dung đặc biệt, nhưng Trần Khải thực sự không ngờ Dương Tiêu lại ra tay với con gái nhà họ Liêu.

Liễu Đồng nghe vậy lập tức chế nhạo: “Cô ta là cô chủ nhà họ Liễu nhà tôi?

A phil Không đi tiểu soi gương mà xem, dáng vẻ nhếch nhắc như cô ta sao có thê là cô chủ nhà họ Liễu được?”

“Cô à, tôi biết cô vẫn luôn bát mãn với tôi, nhưng hiện giờ cô nói vậy là có ý gì?” Vẻ mặt Liễu Như Yên lạnh lùng.

Không thể không nói, trong nhà họ Liễu ở. Đề Đô, Liễu Như Yên và cô ruột vẫn luôn có mâu thuẫn.

Không có lý do nào khác, chính là bởi vì cha của Liễu Như Yên chỉ có một đứa con gái ruột là cô ta, không có con trai dưới gỗi.

Liễu Đồng thành lập phe phái riêng trong nhà họ Liễu ở Đề Đô. Liễu.

Đồng có con trai, Liễu Đồng muốn giành lấy vị trí chủ nhà tương lai của nhà họ Liễu ở Đề Đô, ủng hộ con trai của bà ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK