Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới cơn mưa lớn, tất cả các gia tộc lớn do nhà họ Khương đứng đầu tham gia vào trận chiên đều bị tiêu diệt.

Một! Mười!

Năm mươil Một trăm!

Nhiều người mặc đồ đen tấn công cùng lúc, chỉ trong vòng chưa đây hai mươi phút, một sô lượng lón gia tộc đã bị tiêu diệt.

Ám Kim Long Vương nhận được tin, ông báo cáo với Dịch Thấp: “Đại nhân, tất cả các gia tộc lón có liên quan đến chuyện này đã bị xóa sổ!”

Kít kít!

Ngay sau đó, một số xe tải lớn đi tới, trên đó chất đày xác chết.

“Đều là con cháu của nhà họ Khương, thầy bảo người ta đưa hết cho em. Thăng nhóc thôi, cô găng trưởng thành, mây ngày nữa, thây sẽ rời khỏi Thiên Phủ Chỉ Quốc!” Dịch Thấp lại vỗ vai Dương Tiêu.

Một trăm nghìn Hoàng Kim Thần Long Vệ được điều động đến xử lý chiên trường.

Dưới cơn mưa tầm tã, vết máu trên mặt đât nhanh chóng được rửa sạch.

Khoảng mười giờ sáng, cơn mưa xối xả đã tạnh.

Dịch Thấp rời đi, có chút cô đơn rời đi.

Ám Kim Long Vương nói với Dương Tiêu: “Trước khi lão Long chủ rời đi bảo tôi gửi lời nhắn tới điện hạ, nêu cậu có thời gian hãy xem mây. bộ phim, “Cha dạy” và bộ ba “Thê giới mới” do nước ngoài sản xuất!”

“Tôi biết rồi!” Dương Tiêu đáp.

Không lâu sau, Hoa Mộ Tranh nhận được tin từ Dương Tiệu đã chở mẹ anh Hứa Tuệ Nhàn đến nghĩa trang Hương Son.

Lậm Phàm dẫn đầu, một nhóm người đến khuôn viên sang trọng nhất ở nghĩa trang Hương Sơn được chỉ định.

Các nhân vật quan trọng bao gồm Trần Khải, Cung Minh, Kim Đại Chung, Lý Thân Chiến, Lý Minh Hiên đều tham gia buổi đưa tiễn.

Sau trận chiến, Dương Tiêu đã kiệt sức về cả thê xác lẫn tỉnh thần, sau khi chôn cất cha Dương Thiên Khung, tâm trạng của Dương Tiêu càng trở nên nặng nê hơn.

Mẹ Hứa Tuệ Nhàn là một người phụ nữ mạnh mẽ, khóe mắt bà đã rơm rớm nước mắt, nhưng bà không khóc thành tiếng.

Trần Khải bước tới an ủi: “Đội trưởng, nén đau thương!”

“Nén đau thương!” Cung Minh cùng một nhóm người tiên lên an ủi.

Vẻ mặt Dương Tiêu hơi phức tạp, trong lòng có vô vàn suy nghĩ.

Anh không biết những gì Dịch Thấp làm rôt cuộc là đúng hay sai.

Đôi khi, thực sự cần phải làm đến cùng sao?

Anh suy nghĩ kỹ lại, mình tha cho Đường Dĩnh nhiều lần như vậy, nhưng mỗi lần Đường Dĩnh đụng phải anh, Đường Dĩnh luôn sẽ giêu cợt anh.

Anh tha cho Vương Kiệt, nhưng Vương Kiệt vẫn muôn đuổi giêt anh, thậm chí không tiếc điều động một vụ nỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK