Đột nhiên, khi nghe thấy nốt nhạc tất cả mọi người không cảm thấy quan niệm nghệ thuật nào cả, mà lân lượt trợn tròn mắt.
Hai mắt Dương Tiêu sáng lên: “Chậc chậc! Hay, xem ra lát tôi phải biểu diễn một số tuyệt chiêu!”
“Đây… đây thực sự là bản piano Concerto No.32” Cung Linh Nhi vừa nghe đã kinh ngạc.
Hoàng Dật cười âm hiểm: “Khà khà!
Không ngò đúng không, bố tôi sẽ chơi bản piano Concerto No.3!”
Tác giả của bản piano Concerfo No.3, Op.30, D minor là Rachmaninoff, hoàn thành vào tháng 9 năm 1909, công chiêu vào ngày 28 tháng 11 năm 1909. Đây là một tác phầm quy mô lén do nhà soạn nhạc ; sáng tác biểu diễn tại Hoa Kỳ. Nó nổi tiêng khắp. thế giới nhờ khả năng biểu đạt cảm xúc mạnh và kỹ năng chơi khó.
Tác phâm này chiêm một vị trí quan trọng trong văn học về piano Concerto, được gọi là “vua của các bản piano Concerfto”.
Bất cứ ai đã học piano đều biết bản piano Concerto No.3 được ca ngợi là bản piano khó nhát thế giới. . truyện kiếm hiệp hay
Tác giả Rachmaninoff từng đích thân nói trên thế giới này chỉ có Horowitz mới có thể chơi tốt bản piano Concerto No.3.
Horowitz, một trong những nghệ sĩ piano danh tiếng nhát thế giới, thậm chí còn được mệnh danh là ông hoàng piano trong lịch sử piano.
“Trời ơi! Bậc thầy Hoàng lại chơi bản piano có độ khó cao số một thế giới, quá đỉnh rôi nhỉ?”
“Đúng vậy! Thật sự không ngờ tới bậc thây Hoàng sẽ thử thách bản nhạc này. Cá nhân nhà soạn nhạc nói chỉ có vua piano. Horowitz mới có thể thể hiện hoàn hảo cảm xúc và nhịp.
điệu. Kẻ từ khi Horowitz qua đời, hâu như không ai CÓ thê phát huy vô cùng tỉnh tê bản này.”
“Đúng thé, bậc thầy, Hoàng quá mạnh, vậy mà ông ấy lại dám điều khiển bản này!”
Tất cả mọi người tại hiện trường đều náo động, nhiêu người nhìn vào dáng vẻ của Hoàng Tuân Kiệt với sự kính Sợ sâu sắc.
Không thể không nói, Hoàng Tuấn Kiệt không chỉ thê hiện bản piano Concerto No.3, mà còn thê hiện cảm xúc của ông ta một cách hoàn hảo.
Mặc dù có những sai sót lớn nhưng Hoàng Tuần Kiệt đã thể hiện rất tốt.
Rốt cuộc, vô số bậc thầy đẳng cấp thế giới đều không dễ dàng dám chơi bản nhạc này, sợ mật mặt.
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người, Hoàng Tuần Kiệt đã hoàn thành bản piano Concerto No.3 một cách hoàn hảo.
“Bậc thầy Hoàng quá đỉnh, Dương Tiêu, anh gặp nguy hiêm rôi!” Cung Linh Nhi kêu lên.
Hoàng Tuần Kiệt đứng lên nhìn Dương Tiêu: “Cậu nhóc, cậu có phục bản nhạc này không?”
“Không thê không thừa nhận, ông quả thật có chút tài năng, nhựng bản HH: này có độ khó rất cao. Ong cũng chỉ đạt đên mức hợp lệ, còn lâu mới đạt được sự hoàn hảo” Dương Tiêu phê bình phủ hợp với quy củ.
“Mức hợp lệ?” Hoàng Tuần Kiệt tỏ vẻ khinh thường.