Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu chỉ có Dương Tiêu và Lam Vi Vị, ông ta có hàng trăm cách khiến hai người họ chết.

Lam Vi Vi không hề sợ hãi nhìn chằm chằm Phùng Tứ: “Ai nói chỉ có hai chúng tôi?”

“Đúng thế! Đã là đấu nhóm, ai nói chỉ có hai chúng tôi tới?” Dương Tiêu cười dí dỏm.

Phùng Tứ khit mũi nói: “Đến đi, thế nào cũng được, đêm nay các người tới một người Phùng Tứ này sẽ giết một người, tới hai người Phùng Tứ này sẽ giệt hai người. Gọi tật cả bạn bè thân thích của cậu đến đi, tối nay Phùng Tứ này sẽ tiên tất cả các người vệ châu trời!”

“Tiễn tất cả về châu trời? Ông chắc chứ?” Dương Tiêu cười tà ác.

“Tiễn tất cả bọn tôi về châu trời, Phùng Tứ giọng điệu ông lớn lôi thật đó!”

Ngay sau đó, một giọng nói âm vang vang lên, chỉ thấy một đoàn xe đang lao tới rất nhanh.

Đến hiện trường, người từ trên các ô tô con nồi đuôi nhau đi xuông.

Nhìn thấy những bóng dáng này, nụ cười trên mặt Phùng Tứ dân dân đanh lại, mắt của ông ta như muôn rơi ra ngoài như vừa nhìn thây ma.

Nhìn kỹ hơn, những người này đều đến từ…

“Tiết Hồng Đồ, chủ tịch Hiệp hội võ thuật chào bậc thầy DỊ ri!

Một người đàn ông trung niên mặc võ phục đi tới trước mặt Dương Tiệu, người này chính là Tiết Hồng Đồ chủ tịch Hiệp hội võ thuật từng có duyên gặp anh mấy lần.

Dương Tiêu ngạc nhiên nói: “Chủ tịch Tiêt? Vãi ạ!”

“Vĩnh Xuân Lý Hạ chào bậc thầy Dương!” Một người đàn ông trung niên khác bước tới.

“Hình Ý Quyền Lưu Dung chào bậc thầy Dương!”

“Vương Huân, người kế thừa chưởng bát quái chào bậc thây Dương!”

Trong chốc lát, một nhóm người từ Hiệp hội võ thuật bước tới kính cần hô lên.

Nhìn thấy nhóm bậc thầy võ thuật xuất hiện, vẻ mặt của Dương Tiêu vô cùng kinh ngạc.

“Khá lắm, cô thật sự dẫn theo tất cả bậc thầy của Hiệp hội võ thuật đên!”

Dương Tiêu sững sờ nhìn Lam Vì Vi.

Đây đâu phải một cuộc hẹn đơn giản!

Tại sao tật cả người của Hiệp hội võ thuật lại đến đây?

Như đã biết, nhóm người này tùy tiện bước ra một người cũng là ông lớn có máu mặt!

Lam Vi Vi ưỡn thẳng ngực: “Đúng vậy, tôi dẫn theo mọi người của Hiệp hội võ thuật, đủ thể diện chứ?”

“Vãi ạ, đỉnh!” Dương Tiêu vẫn luôn bình tĩnh không nhịn được chửi thề.

Vốn dĩ Dương Tiêu chỉ tùy tiện nói đùa với Lam Vi Vi, ai dè Lam Vị Vị lại thật sự gọi. hết những người trong Hiệp hội võ thuật tới.

Tiết Hồng Đồ, chủ tịch Hiệp hội võ thuật, nghiêm nghị nói: “Bậc thầy Dương, chúng tôi nghe nói tôi nay bậc thây Dương sẽ giao đấu với Phùng Tứ, vì vậy chúng tôi đều tới đây, một bên gặp khó, các bên sẽ hỗ trợi”

“Đúng vậy, võ thuật chúng ta đồng tâm, một bên gặp khó, các bên đều hỗ trợ” Một bậc thầy võ sư hô lên.

Dương Tiêu sững sờ không nói nên lời.

Không đúng, chờ đã, mọi người, tôi không thuộc Hiệp hội võ thuật của mọi người mài Tuy nhiên, sức chiên đâu của Dương Tiêu rất phi thường, anh đã chỉnh phục được các bậc thầy võ thuật có mặt tại hiện trường, từ lâu họ đã tôn vn Dương Tiêu, coi anh như một vị thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK