Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Đường nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Tiêu, khuôn mặt ửng hông, con nai nhỏ trong lòng càng chạy loạn hơn.

Cuối củng cũng có thể tiếp xúc gần gũi với tên ngôc này!

Cô đã ao ước có một ngày được choi đu quay cùng người mình thích, thật lãng mạn biêt baol Nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Tiêu, Đường Đường hít một hơi thật sâu, trong lòng có một quyết định táo bạo.

Khi Dương Tiêu đang nhìn về phía xa, Đường Đường đột nhiên Sịñ lấy Dương Tiêu từ phía sau.

Sau lưng có mùi thơm ám áp, đầu óc Dương Tiêu thoáng chốc trở nên trồng rồng.

Con… con nhóc này muốn làm gì?

Cả người Dương Tiêu cứng ngắc, khó khăn nuốt nước bọt: “Nhóc, mau bỏ anh ra, như thề này bị người khác nhìn thấy không tốt đầu!”

“Dương Tiêu, anh thật sự ngốc hay là giả ngôc thế? Chẳng lẽ anh không nhìn ra em rất thích anh sao?” Đường Đường nói tim đập nhanh hơn.

Tỏ tình! Lời tỏ tình chân thành!

Trên đu quay, Đường Đường hạ quyết tâm bày tỏ tắm lòng của mình với Dương Tiêu.

Cho dù có kết quả thất bại, Đường Đường cũng sẽ không hồi hận.

Rất… rất thích anh?

Trong mắt Dương Tiêu hiện lên vẻ phức tạp, anh thật sự không ngờ Đường Đường lại có thê làm ra hành vi kinh ngạc như vậy.

Trong phút chốc, Dương Tiêu mở miệng, nhưng cuối cùng không thể từ chỗi thăng.

Nếu từ chối thẳng, nhất định sẽ làm tổn thương trái tim con gái của Đường Đường.

Nếu Cung Linh Nhi có ý nghĩ này, Dương Tiêu sẽ không chút do dự từ chối, nhưng Đường Đường thì không.

Đường Đường là em gái của Đường Mộc Tuyết, hơn nữa còn là người nhà của mình. Dương Tiêu cũng coi con nhóc này như em gái ruột của mình.

Một khi chơi cứng, thì sau này người nhà gặp mặt sẽ rất xấu hồ.

Dương Tiêu thở dài thấp giọng nói với Đường Đường: “Nhóc, em phải hiểu thích không phải là yêu!”

“Thích không phải là yêu? Thế đó là gì?” Đường Đường nghe thấy Dương Tiêu không từ chối thẳng, trong lòng có chút vui mừng.

Dương Tiêu không khỏi nghĩ đến vẻ đẹp vô song của Đường Mộc Tuyết, anh cười cưng chiêu nói: “Tình yêu luôn là sự đan xen giữa tình thân và tình yêu. Thích là gì? Thích là bọt sóng trong sáng, bông bềnh một chút, rồi cuối cùng sẽ biến mắt!”

“Tình thân và tình yêu đan xen sao?”

Đường Đường lắm bẩm.

Tâm trí Dương Tiêu chỉ toàn hình bóng của Đường Mộc Tuyết, nụ cười cưng chiều trên mặt càng ngày càng lộng lây.

Đúng vậy, theo quan điểm của Dương Tiêu, tình yêu luôn là sự đan xen giữa tình thân và tình yêu.

Nhiều năm qua, nều xét về tình cảm yêu thích, Lắng Ảnh Huyên tới trước Đường Mộc Tuyết, nhưng Dương Tiêu lại mù quáng vì hận thù, Trồng trân trọng nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK