Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Dĩnh cùng Đường Hạo hai người bị đánh không nhẹ, toàn thân bầm dập, vô cùng thảm hại chạy trốn về Tập đoàn Y Dược Đường Gia.

Nhìn thấy cháu trai cùng cháu gái của mình bị đánh ra dạng như vậy, Đường lão thái thái kinh ngạc đến mức đứng bật dậy: “Hạo Hạo, Dĩnh Dĩnh, hai cháu bị làm sao vậy?”

“Bà nội, chúng cháu bị đánh, tất cả cùng vì tên tạp nham Dương Tiêu kia!” Đường Hạo khóc lóc tố cáo.

Đường lão thái thái sắc mặt đông cứng: “Tên phế vật Dương Tiêu đánh hai người sao? Còn Jereh thì sao?”

*Jereh, Jereh hắn…” vừa nhắc đến Jereh, nước mắt uất ức của Đường Dĩnh không ngừng tuôn rơi.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đường lão thái thái sắc mặt âm u cực kỳ.

Đường Hạo một năm rõ mười đem kể lại hết toàn bộ mọi chuyện cho Đường lão thái thái, sau khi nghe xong cả người bà đều không cách nào bình tĩnh được.

“Vậy mà lại có chuyện như thế này sao?” Đường lão thái thái há hốc mồm kinh ngạc.

Có thể dễ dàng nhận ra được, đến bản thân Đường lão thái thái cũng không ngờ được rằng Jereh vậy mà lại giúp đỡ Dương Tiêu đối phó với Đường Hạo cùng Đường Dĩnh.

Đường Hạo khổ sở khóc không ra nước mắt nói: “Đúng vậy đó bà nội, cũng không biết tên Jereh kia lên cơn điên gì, vậy mà lại giúp đỡ tên Dương Tiêu kia để đối phó với chúng cháu, thật là đáng hận!”

Bọn họ hoàn toàn không bắt được trọng tâm Jereh gọi Dương Tiêu là điện hạ, hơn nữa bọn họ căn bản không đem chuyện này để vào mắt.

Hai người Đường Hạo, Đường Dĩnh đều cho rằng.Jereh đã nổi cơn điên, vậy mà lại gọi một tên phế vật vô dụng là điện hạ, cho dù là viết kịch bản cũng không dám viết như vậy!

Đặc biệt nhất khiến Đường Dĩnh vô cùng thống hận Dương Tiêu chính là, bản thân đã đem đêm đầu tiên của mình cho một người trong gia tộc Đông Hải, nhưng cũng vì Dương Tiêu đã khiến cho vị công tử đó bỏ chạy lấy mình.

Lần này, bản thân cô cho rằng đã nhặt được bảo vật, nghĩ rằng bản thân có thể phong phong quang quang gả vào gia tộc cấp thế giới, trở thành đối tượng được ngưỡng mộ của vô số người, càng có thể đem Đường Mộc Tuyết chà đạp dưới chân, nhưng lại vì Dương Tiêu khiến cho giác mộng tốt đẹp của cô triệt để bị sụp đổ.

Nếu như có thể, Đường Dĩnh hận không thể lấy một con dao lập tức đâm chết Dương Tiêu.

“Bà nội, bà nhất định phải báo thù cho cháu! Jereh hiện tại đã không cần cháu nữa rồi, cháu lại bị người khác ruồng bỏ rồi!” Đường Dĩnh khóc như nức nở như mưa.

Đường lão thái thái tức giận không thôi, nhưng bà cũng không dám trực tiếp gây rắc rồi cho Dương Tiêu.

Đường Mộc Tuyết hiện tại có Lý Minh Hiên chống lưng, căn bản không động vào được.

Còn tên phế vật Dương Tiêu vậy mà lại có được sự bảo hộ từ Jereh, cũng là một khúc xương khó cắn.

Đường lão thái thái sắc mặt âm trầm lạnh lẽo, bà căm hận nói: “Hạo Hạo, Dĩnh Dĩnh, bà nội hứa với hai cháu, cơn tức giận này bà sớm muộn gì cũng sẽ giúp các cháu đòi lại; đêm nay công ty tổ chức tiệc, đến lúc đó lại nghĩ cách đối phó với đôi cầu nam nữ đó!”

“Vâng, vâng!” Đường Hạo cùng Đường Dĩnh liên tục gật đầu.

Bọn họ muốn báo thù, nhưng hiện tại lại không có đủ sức lực.

Dương Tiêu lái xe đến cửa hàng 4S, khi vừa xuống xe, hắn liền phát hiện được một bóng dáng xinh đẹp.

Bóng dáng xinh đẹp đó cũng nhận ra Dương Tiêu, khi nhìn thấy hắn, người thiếu nữ xinh đẹp duyên dáng yêu kiều kia kinh ngạc thốt lên: “Oh! Dương Tiêu, anh tại sao lại có mặt ở đây? Không lẽ anh muốn thử độ sâu rộng âm đ*o của tôi hay sao?”

Người thiếu nữ xinh đẹp này không phải ai khác, chính là thiên kim Cung Gia, Cung Linh Nhi.

Khi nghe thấy câu nói này của Cung Linh Nhi, một đám người có mặt ngoài sảnh lớn không ngừng chắn kinh!

Mẹ tôi ơi!

Vị thanh niên này là ai chứ?

Vậy mà lại muốn thử độ sâu rộng của cái đó của thiên kim Cung Gia, chuyện này cũng quá chấn động rồi?

Dương Tiêu sờ mũi, dở khóc dở cười, đời người nơi nào cũng tương phùng, không nghĩ đến hắn chỉ đi thay tắm chắn gió mới thôi cũng có thể gặp được con nha đầu mồm mép không biết suy nghĩ này.

“Là tài năng âm nhạc, gọi tắc là âm đ*o, các vị chớ hiểu làm!” Dương Tiêu thở dài một tiếng sau đó giải thích.

Nếu không cả đám người có mặt ở hiện trường nhất định sẽ hiểu lầm, dù sao Cung Linh Nhin đột nhiên nói một câu cái gì mà thử độ sâu rộng của âm đ*o, người khác không hiểu lầm cũng khó.

Dù sao, đây cũng là thời đại coi trọng vật chất, khắp nơi đều là kẻ lão làng cùng cao thủ ăn nói, tùy tiện nói vài câu cũng là những chuyện nhạy cảm. Gì thì gì cũng không đi đến nhà trẻ được, trực tiếp hàn chét cửa xe, ai cũng đừng hòng bước xuống.

“Thì ra là như vậy!’ cả đám người có mặt ở hiện trường chợt bừng tỉnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK