Mục lục
Hổ Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Yo! Đây không phải là cậu chủ nhà họ Khương, anh Khương Hiến sao?

Anh Khương, xảy ra chuyện gì sao thế?”

Nhìn thấy đám người vây quanh, Khương Hiền muôn làm cho Dương Tiêu xấu hồ trước mặt công chúng, anh ta chỉ vào Dương Tiêu hét lên: “Mọi người hãy làm chứng cho tôi, tên nhóc này nói mình có thể đập vỡ kính chống đạn của chiếc Land Rover Range Rover này, nêu anh ta không đập vỡ được thì sẽ quỳ xuống gọi tôi là ông nội!”

“Đập vỡ kính chỗng đạn của chiếc Land Rover Range Rover này? Vãi ạ!” Nhiều người kinh ngạc nhìn Dương Tiêu.

Nhìn chằm chằm vào nhóm người đang tập trung nhìn Dương Tiêu, Khương Hiễn vui vẻ như điên.

Điều anh ta muốn chính là loại hiệu ứng đám đông này, anh ta. muốn nhiều người nỗi tiêng ở Đề Đô có thể tận mắt chứng kiên cảnh Dương Tiêu quỳ xuông gọi anh ta là ông nội.

Dương Tiêu nhìn Khương Hiến chế nhạo: “Bót cắt câu lầy nghĩa! Chúng tôi cũng đã nói, nếu tôi đập vỡ, chiếc Í Land Rover Range Rover bảy triệu tệ này và chiếc Knight XV kia sẽ “là của chúng tôi. Hy vọng lát nữa anh Khương Hiến còn có thể cười thành tiêng!”

“Đúng vậy, tôi đã hứa với anh, muốn xe của tôi thì anh đập vỡ đi! Nếu không đập vỡ được thì anh sẽ là cháu của tôi!” Khương Hiến cười dữ tợn.

Nghĩ lát nữa Dương Tiêu không thể làm vỡ kính chồng đạn, Dương Tiêu quỳ xuống gọi ông nội, ngày mai lại râm rộ trên báo chí, Dương Tiêu này hoàn toàn trở thành trò cười.

Dám đến bữa tiệc sinh nhật của ông nội Khương Khâu Phong đập phá hiện trường, thật sự không biệt sông chết.

Nhìn Khương Hiên tính trước kỹ càng, Dương Tiêu cười đùa trong lòng, Khương Hiên này thật đúng là đứa con ngồc của nhà địa chủ!

Anh nào biết tôi mạnh đến mức nào?

Trần Khải cao giọng hét lên: “Mọi người cũng giúp chúng tôi làm chứng, đề phòng tên ngu ngốc này sẽ hồi hận!”

Người khác không biết nội lực của DiIEi10 Tiêu đã đạt đến trình độ nào, nhưng Trần Khải này biết rất rõ.

Trong mắt Trần Khải, Khương Hiến này tự tìm khó chịu.

Đám người hai mặt nhìn nhau, ánh mắt nhìn về phía Dương Tiêu và Trần Khải tràn đầy kinh ngạc, giống như đang nhìn hai tên điễn hoàn toàn.

Đập vỡ kính chống đạn? Đây là một trò đùa quốc tê à?

Kính chống đạn còn có thể chống đạn súng, chăng lễ còn sợ sức mạnh của con người chắc?

“Mắng tôi là tên ngu ngốc? Nếu tôi là tên ngu ngộc, vậy chẳng phải anh là tên ngu ngốc lớn à?” Khương Hiến măng.

Sau đó, Khương Hiên nhìn Dương Tiêu khinh thường nói: “Yên tâm, là ngựa. chết hay là một con la thì dắt ra sẽ biết. Tôi ước gì tặng chiếc Land Rover Range Rover và Knight XV cho người khác ý! Nhanh lên, nhanh lên, cho tôi xem tên nhóc nhà anh có năng lực như thế nào mà lại có can đảm kêu gào với nhà họ Khương tôi.”

Nhìn chằm chằm Khương Hiến trước mặt, Dương Tiêu cười nhạo: “Được rồi! Nhìn cho kỹ, vì hai chiếc xe này tôi không ngại dạy cho anh một bài học!”

“Yo! Lại còn dạy cho tôi một bài học!

Mẹ kiếp, tôi sợ quá, tôi thật sự Sợ quá đi mất! Anh doạ tôi sợ chết khiếp quá cơ, đờ mò, tôi sợ sắp tè ra quần rồi này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK