Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Dùng cái giá này để mua một cổ máy giết người, thật đúng là lời" Dương Minh vẫn không có bất kỳ biểu tình nào, nói: "Nàng ta giúp ông thắng không ít rồi phải không?"

"Tiên sinh, ngài biết đấu võ đài?" Babi thấy Dương Minh nói chuyện cứ như dân trong nghề, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi.

"Không biết!"

"Không biết?" Babi sửng sốt, không ngờ Dương Minh lại nói ra một câu trả lời như vậy, nhưng mà, vừa định nói cái gì đó thì lại nghe Dương Minh nói tiếp.

"Tôi không biết đánh võ đài, nhưng tôi biết giết người" Dương Minh cười nói: "Tôi nghĩ, nữ quyền thủ của ông cũng không phải là một quyền thủ chính thức, là mà một sát thủ. Nếu như nói về thi đấu, nàng ta không phải là đối thủ của những người trên võ đài, nhưng nếu nói về giết người, những người bên trên không ai là đối thủ của nàng"

Babi nghe Dương Minh nói xong, nhất thời lộ ra vẻ bội phục, Dương Minh nói không sai, nữ quyền thủ người châu Á này không am hiểu về đấu võ đài, mà là giết người, những người trên đó đều lấy mục đích cuối cùng là đánh bại đối thủ, còn nàng ta lại coi giết chết đối thủ là mục đích cuối cùng.

"Tiên sinh hiểu biết sâu rộng, tại hạ xin bái phục" Babi nói, không phải là cố ý nịnh nọt Dương Minh mà là một lời khen thật sự, có thể nhìn ra bản chất thật của nữ quyền thủ này đương nhiên không phải là người bình thường, nhưng mà nhìn ra là một chuyện, còn nhìn thấu như Dương Minh thì lại khác, làm cho Babi rất hưng phấn.

Dương Minh khoát tay nói: "Nhưng mà, nữ quyền Thái bên kia cũng không phải là thứ dễ chơi"

Người Dương Minh nói đương nhiên là Lý Nhạc Hân rồi, theo ánh mắt của Dương Minh, Babi cũng không nhìn ra được cái gì, dù sao hắn ta cũng không hiểu được ý nghĩa của những lời nói đó, hắn ta chỉ gặp được nữ quyền thủ của mình trong một lần vô tình mà thôi: "Quyền Thái? Tôi không thích biểu diễn" Babi nhún vai, dùng phương thức tự cho là đúng nói.

"Quyền Thái, thật ra không chỉ như thế." Dương Minh lắc đầu: "Trên người của cô ta, tôi cảm thấy được một sự nguy hiểm, không chỉ là quyền Thái, có thể, quyền Thái chỉ là một sự che dấu."

"Haha, không sao, cho dù cô ta có lợi hại cách mấy, thì lợi hại hơn cỗ máy giết người sao?" Babi cười nói.

"Cái này tôi cũng nghĩ vậy, có đôi khi, những người được huấn luyện nghiêm ngặt, thật sự còn đáng sợ hơn những cỗ máy giết người không có tư tưởng này" Còn một ý nữa mà Dương Minh không nói với Babi, đại khái ý đó là có một cỗ máy giết người đã đột nhập vào nhà của Vương Tiếu Yên, và chết trong tay của hắn.

"Cái này thì sau khi có kết quả mới nói được!" Babi hiển nhiên là không tán thành ý kiến của Dương Minh rồi, bởi vì những cái hắn ta thấy đều chỉ là vẻ bề ngoài của sự việc, không nhìn thấy được bản chất bên trong của nó. Ví dụ như vậy nữ quyền thủ người châu Á kia tại sao lợi hại như vậy, hắn ta không biết, mà hắn ta chỉ biết rằng, nữ quyền thủ này có thể giúp hắn đánh bại đối thủ. Dương Minh cũng không muốn nhiều lời, để tránh bị lộ thân phận ra.

"Victoria" Babi cười nói: "Thế nào, tên đẹp không? Tên cửa nữ sĩ thời cổ đại đấy"

"Ông đặt?" Dương Minh nghĩ, tại sao một người châu Á lại lấy tên tiếng Anh chứ.

"Đúng vậy, nàng ta vốn không có tên, tên gọi cũ của nàng ta là số 3!" Babi khoát tay nói: "Có thể ông ta huấn luyện nhiều người, Victoria là người thứ ba, cho nên được gọi là số 3"

"So với số 3 thì gọi Victoria tốt hơn" Dương Minh thở dài, Victoria thì Victoria vậy, cũng đỡ hơn gọi con số 3 trống lóc, mà dù sao thì chuyện này cũng đâu có liên quan đến hắn: "Tên đẹp lắm!"

"Cảm ơn!" Babi khoái trá gật đầu.

Trận đấu bắt đầu, Dương Minh cũng quay đầu lại nhìn, nhưng mà, ánh mắt của hắn dừng lại trên người của Lý Nhạc Hân, cô gái này, làm cho Dương Minh có một cảm giác quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu đó, giống như đã từng quen biết: "Cô gái quyền Thái kia đại diện cho ai?" Dương Minh quay đầu lại, hỏi Lý Cường.

"Dương ca, người đó đại diện cho Lý Chí Thành của Lý gia" Lý Cường nghe Dương Minh hỏi, đang nói chuyện với tướng quân Kars liền bỏ ngang, quay đầu lại trả lời.

Dương Minh gật đầu, Lý Chí Thành, thì ra là hắn! Chẳng lẽ lúc ở Singapo mình đã gặp qua cô gái này? Dương Minh lắc đầu, không có nhiều ấn tượng lắm, rất mơ hồ, không nắm bắt được manh mối gì.

(Câu hỏi số 2: Dương Minh đã gặp, hoặc thấy, hoặc nghe nói, hoặc biết Lý Nhạc Hân ở đâu? Bạn nào có câu trả lời đúng và nhanh nhất trong phần luận đàm sẽ được gửi tặng 100 điểm làm quà tết ^_^)

Cái chi tiết nhỏ này cũng đã rơi vào trong mắt của Babi, càng thêm khẳng định suy nghĩ trong đầu, thân phận và địa vị của Dương Minh tuyệt đối không tầm thường, có thể là cao hơn cả Lý Cường cùng tướng quân Kars.

Trận đấu đầu tiên là tranh một mỏ kim cương, mỏ này vừa mới phát hiện ra, vẫn còn chưa khai thác, cho nên được cạnh tranh rất kịch liệt, hầu như những chủ mỏ có thực lực đều đứng ra tranh giành cái mỏ này cả, vì thế, trận đấu này cũng có hơn mười hai tuyển thủ tham gia.

Mười hai người đương nhiên không thể để lên võ đài loạn chiến rồi, cho nên áp dụng chế độ loại trực tiếp, sau một vòng đấu, đã có sáu người bị loại.

Lý Chí Thành rất thông minh, không tranh giành cái mỏ kim cương này, ông ta biết thực lực của bản thân, cũng rõ ràng cái mỏ này có bao nhiêu người cướp giật, cho nên Lý Chí Thành căn bản là không có tâm tư tranh giành.

Ông ta hiểu rằng, cho dù có đoạt được mỏ kim cương này, thì cũng sẽ tạo thành nhiều kẻ thù, mà tình thế của nước X bây giờ vẫn chưa ổn định, thân phận của Dương Minh lại khó phân biệt, cho nên kết thù với những chủ mỏ khác là một quyết định không sáng suốt.

Đối thủ của Victoria là một nữ da đen to con, cơ bắp trên người cuồn cuộn, Dương Minh thấy vậy, cũng tin một điều rằng, nếu bị cô gái này đấm trúng một cái vào người, không gãy xương mới lạ.

Nhưng mà, tuy rằng Victoria thoạt nhìn rất nhỏ gầy, nhưng mà thân thể lại vô cùng linh hoạt, Tốc độ của nữ quyền thủ da đen tuy nhanh, nhưng mà cũng không thể đấm trúng được Victoria, đều bị Victoria tránh né hết.

Lúc bắt đầu, nữ quyền thủ da đen này còn mang tâm lý hưng phấn vì đối thủ của mình quá nhỏ bé, nhưng mà, rất nhanh sau đó, cô ta đã không nhịn được!

Tại vì cứ đấm hụt hoài, ai mà chịu được? Quả nhiên, nữ quyền thủ da đen bắt đầu nổi nóng, và khi nổi nóng lên thì đầu óc sẽ không được bình tĩnh, và cuối cùng như Dương Minh dự đoán, Victoria đã lợi dụng sai lầm trong nháy mắt của nữ quyền thủ da đen, mà bỗng nhiên nhảy lên, tung một đấm thật mạnh lên trên huyệt thái dương của đối phương, con mắt của nữ quyền thủ da đen nhất thời trợn trắng lên, ngã cái rầm xuống đất. Căn cứ theo phán đoán của Dương Minh, nữ quyền thủ da đen kia nếu không chết thì cũng sống thực vật cả đời.

Một người trong số những chủ mỏ phát ra một tiếng gầm phẫn nộ, hiển nhiên, đây là chủ nhân của nữ quyền thủ da đen, mà ông ta thua trận này, không chỉ thua cho mỏ kim cương, khi mà nhìn thấy hình dạng của nữ quyền thủ của mình như thế, cũng biết rằng không thể tham gia tranh giành được cái gì nữa.

"Tiên sinh, quyền thủ của ngài." Người nhân viên công tác đi đến bên cạnh chủ mỏ, nhỏ giọng nói.

"Mẹ kiếp, ném xuống biển cho cá mập ăn! Dám phá hỏng đại sự của tao, bình thường cho ăn nhiều như vậy mà chẳng làm nên trò trống gì!" Tên chủ này tàn bạo nói, và người nhân viên gật đầu, thế là số phận của nữ quyền thủ da đen đã được định.

Dương Minh mặc dù không đành lòng, nhưng mà cũng không có bất kì biện pháp gì, mỗi trò chơi đều có quy tắc riêng của mình, nữ quyền thủ da đen này đã thua cuộc, vây thì vận mệnh của cô ta, cũng đã bị chủ nhân vứt bỏ.

Vả lại, cô ta cũng không còn cách nào cứu được, bởi vì Dương Minh thấy rất rõ ràng, Victoria đã tung một đấm rất mạnh lên trên huyện thái dương của cô ấy, chho dù bây giờ không chết, thì cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

Nữ quyền thủ da đen bị kéo xuống khỏi võ đài, cùng Victoria đang tràn ngập sát khí cũng khôi phục lại bình tĩnh, giống như một mặt hồ yên tĩnh, không mang một chút cảm xúc nào.

Babi nhẹ giọng cười, đây là kết quả hắn ta đã dự liệu trước, nếu mà trận đấu nhỏ này còn không thắng được, thì hắn ta cũng không cần bỏ tiền ra mua Victoria làm gì.

Còn lại sáu người, vẫn thi đấu loại trực tiếp như cũ, Victoria vẫn dễ dàng chiến thắng đối thủ, nhưng mà, những người bị bại dưới tay nàng, căn bản là không còn khả năng đứng lên nữa.

Những người bị Victoria đánh, hầu hết đều là chết hoặc bị thương rất nặng, mà ông chủ của những người này đều điên cuồng gào lên.

Victoria có chổ rất giống Dương Minh, bình thường đều không ra tay, nhưng mà khi ra tay, đều là chế địch, còn trong mọi thời khắc khác đều đang ở trạng thái ngủ đông, chỉ khi nào tỉnh dậy mới giết người.

Đây chính là một tác phong điển hình của sát thủ, Dương Minh cũng bắt đầu sinh ra hứng thú với Victoria, cô ta được huấn luyện trong hoàn cảnh nào?

Trận cuối cùng, cũng là trận quan trọng nhất, Victoria đối mặt với một nữ võ sĩ người Ý tóc vàng, dáng người của cô gái kia không tính là to lớn, nhưng mà cũng rất cường tráng, vừa nhìn là biết đã trải qua không dưới một trăm trận đấu, chứ không phải chỉ mang trong người thứ võ chỉ múa đẹp chứ không dùng được.

Nữ võ sĩ người Ý cũng đã có hiểu biết sơ bộ về Victoria, cũng biết tác phong của đối phương, cho nên, ngay từ đầu trận đấu, cô ta cũng không nóng lòng tấn công, chỉ lấy công làm thủ, bảo vệ những chổ nguy hiểm trên cơ thể của mình, trước khi Victoria có hành động gì, thì cô ta vẫn giữ vững trạng tác này.

"HA!" Nữ võ sĩ người Ý làm ra một động tác giả, bởi vì nãy giờ Victoria cũng không hề có động tác gì, làm cho cô ta sốt ruột, nhưng mà, cô ta cũng không ngu, không dám tùy tiện tấn công, cho nên mới thử là m ra một động tác giả, để nhìn xem phản ứng của Victoria thế nào.

Nhưng mà, làm cho cô ta thất vọng, Victoria đã không bị động tác giả của cô ta mê hoặc, vẫn lẳng lặng đứng trên lôi đài, không nhúc nhích. Khác với nữ võ sĩ người Ý, Victoria chỉ đứng yên, không hề có một động tác phòng thủ gì cả, gần như chỉ là đứng, loại động tác đứng lặng như vậy, cũng có nghĩa là, nàng ta đang khiêu khích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK