Đối mặt với câu hỏi của Dương Minh, Tùy Dược Tiến trầm mặc cúi đầu, cai 1na2y không phải chỉ là một chuyện, mà ở giữa còn liên quan đến lợi ích của ba nhà.
Còn có một ông chủ thần bí phía sau chưa gặp mặt, Tùy Dược Tiến cũng không biết trả lời câu hỏi của Dương Minh thế nào. Muốn nói rằng bản thân có thù oán với Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, cũng chỉ có thể lôi Quách Kim Bưu từ thời còn nắm Cát Đốn lên đến giờ.
Nhưng mà, cái lý do này hiển nhiên là không dùng được rồi, nếu như ghi hận Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám từ thời ấy, thì hẳn là nên ra tay giết chết bọn họ ngay sau khi Quách Kim Bưu vừa chết, chứ không phải đợi đến bây giờ.
Đây không phải vấn đề bất nhẫn tắc loạn, càng không phải là vấn đề chờ thời gian qua sẽ không còn bị hiềm nghi. Nếu như Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập có thể giết chết Quách Kim Bưu, thì Tùy Dược Tiến cũng có thể giết chết Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập, bọn họ cũng chỉ có thể tự nhận là xui xẻo, cũng không ai báo thù cho họ.
Đương nhiên, cái này là tình huống xảy ra nếu không có mặt của Dương Minh, nhưng mà, trước đó Tùy Dược Tiến căn bản là không biết sự tồn tại của Dương Minh, cho nên nếu có thù, đã sớm báo từ lâu, không cần phải đợi đến lúc này.
"Chuyện của Điền Long, ông cũng tham gia? " Dương Minh nhìn Tùy Dược Tiến, đột nhiên hỏi.
Tùy Dược Tiến bây giờ đang vô cùng khẩn trương, cho nên suy nghĩ của ông ta rối loạn, và như thế đã bị Dương Minh nhìn thấu hết suy nghĩ một cách dễ dàng. Đọc suy nghĩ của ông ta, Dương Minh cũng đã hiểu được phần nào, chuyện này quả nhiên có liên quan đến Điền Long.
Trong lòng Tùy Dược Tiến khiếp sợ, ông ta vừa rồi còn chưa biết mở miệng như thế nào, lại không ngờ rằng Dương Minh đã biết tất cả, đã như vậy, Tùy Dược Tiến cũng không cần phải giấu diếm nhữ, phòng thủ tâm lý của ông ta đã hoàn toàn vỡ tan.
Đối mặt với một người kinh khủng lại không quen biết như Dương Minh, Tùy Dược Tiến vốn đã có chút khiếp đã, trước đó Dương Minh dùng ám khí gì đó bắn trúng ông ta, trong lòng Tùy Dược Tiến đã có cái để sợ rồi, lúc này lại nghe Dương Minh nói vậy, cho rằng Dương Minh đã biết hết rồi, vì vậy gật đầu, nói: "Đúng vậy, là Điền Long tìm đến tôi, kêu tôi liên kết đối phó với Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, phần? thưởng là đem sản nghiệp ở Cát Đốn trả lại cho tôi"
Dương Minh gật đầu, cứ như vậy, sẽ trở nên hợp tình hợp lý hơn, nếu không thì, Dương Minh thật đúng là hoài nghi Tùy Dược Tiến đang lừa mình: "Tiếp tục nói đi"
"Người mà Điền Long liên hệ gồm Khúc Đại Danh, Lưu Sạn và tôi, thật ra, trong toàn bộ sự việc này, tôi làm ít nhất, căn bản là không cần tôi làm cái gì cả, Điền Long chỉ yêu cầu tôi thu phục địa bàn ở Cát Đốn, đuổi người của Bạo Tam Lập đi…." Tùy Dược Tiến nói: "Tôi thấy như vậy rất là ngại, người ta làm việc còn tôi hưởng, cho nên, trong lúc Điền Long nói muốn giết Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, tôi đã xung phong nhận việc này, tôi nói tôi có quen biết với người trong giới sát thủ, chuẩn bị để cho tổ chức sát thủ giải quyết chuye5n này. Nhưng mà, tiền thuê là do Điền Long ra. Phía sau hắn ta hình như còn có một người tên là ông chủ, vô cùng giàu có, nghe nói là đã tài trợ cho Điền Long rất nhiều… Chỉ là, tôi chưa gặp mặt người này, tôi cũng không biết người này rốt cục có tồn tại hay không"
Ông chủ phía sau, quả nhiên lại là ông chủ phía sau. Trước đó, từ trong miệng của Điền Đông Hoa, Dương Minh cũng đã nghe được cái xưng hô này, bây giờ lại nghe Tùy Dược Tiến chính miệng nói ra, Dương Minh càng thêm khẳng định, người này chính là đối thủ cũ của mình, là âm hồn không chịu tan biến, nhiều lần muốn đẩy mình vào chổ chết.
"Ông chỉ tham dự những chuyện này?" Dương Minh nhìn Tùy Dược Tiến, hỏi.
"Đúng vậy…" Tùy Dược Tiến gật đầu.
"Bốp!"
Dương Minh không cần lấy đà, trực tiếp nhảy lên trên bàn làm việc của Tùy Dược Tiến, đá một cái lên ngực của Tùy Dược Tiến, trực tiếp làm cho ông ta bay ra khỏi ghế.
Lực chân của Dương Minh rất lớn, nhưng mà cũng khống chế tốt. Nếu không thì lồng ngực của Tùy Dược Tiến đã bị rách ra, xương sườn và nội tang bên trong cũng đã bị phá hủy và chết rồi.
Nhưng mà, cho dù là vậy, thì xương sườn của Tùy Dược Tiến cũng bị gãy vài cái, làm cho mặt của Tùy Dược Tiến xanh lên, té xuống mặt đất, ho khan liên tục, miệng đầy máu tươi, không biết là có bị thương đến phôi hay không, mà răng trong miệng đã rụng ra vài cái rồi.
Dương Minh không tiếp tục tấn công, chỉ đứng bên cạnh Tùy Dược Tiến, lạnh lùng nhìn ông ta. Lần này Dương Minh đến đây, không muốn lấy mạng của Tùy Dược Tiến, nhưng mà, cũng không thể để cho ông ta sống khá giả.
Tùy Dược Tiến ho khan một hồi, rồi mới hơi dừng lại, sắc mặt cũng không còn xấu xí như trước, chỉ hơi tái nhợt thôi.
Tùy Dược Tiến nghĩ mãi cũng không rõ, mình đã thẳng thắn như vậy, tại sao Dương Minh lại còn ra tay với mình, và còn tàn nhẫn như vậy, một đá làm mình bị thương nặng.
Căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm của Tùy Dược Tiến, đoán rằng mình ít nhất cũng bị gãy vài cái xương sườn, nhưng mà không nguy hiểm đến tính mạng, cho nên Tùy Dược Tiến mới? thở phào nhẹ nhõm.
Dương Minh là một sát thủ, hơn nữa từ thân thủ sắc bén nhanh lẹ của hắn, Tùy Dược Tiến liền có thể cảm thấy được, nếu Dương Minh muốn giết mình thì còn dễ hơn trở bàn tay, một đá này nếu không phải đá vào ngực, mà là đá vào đầu, thì khẳng định là đầu đã nở hoa rồi. Cho nên, bởi vậy có thể thấy được, Dương Minh không có ý giết mình, chỉ là muốn dùng mình để phát tiết thôi. Nếu người thiếu niên trước mặt này không thể trêu vào, thì Tùy Dược Tiến đành phải ngậm đắng nuốt cay mà thôi.
Cũng may là vẫn còn có thể giữ lại mạng, chỉ cần Dương Minh phát tiết xong, nhất định sẽ tha cho mình. Nghĩ đến đây, Tùy Dược Tiến cắn răng nói: "Dương tiên sinh, tôi không có nửa lời nói dối… vì sao cậu còn…"
Tùy Dược Tiến còn chưa nói xong, thì chân của Dương Minh đã dậm lên mặt của ông ta: "Trước khi làm bất cứ chuyện gì, đều phải suy nghĩ đến hậu quả và cái giá của nó. Biết vì sao tôi không giết ông không?"
Tùy Dược Tiến vất vả lắc đầu, bởi vì mặt đã bị Dương Minh dẫm lên, cho nên lắc đầu cũng rất tốn sức.
"Giúp tôi làm một chuyện, không có vấn đề chứ?" Dương Minh hỏi.
Quả nhiên là vậy, trong lòng Tùy Dược Tiến còn đang rất buồn bực, không hiểu vì sao Dương Minh lại không giết mình, theo lý thuyết, Dương Minh hoàn toàn có thể giết chết mình cho hả gai65n, Dương Minh muốn giết mình, dễ như giết chết một con kiến vậy.
Mà bây giờ, Tùy Dược Tiến cũng đã hiểu, Dương Minh không giết mình, mà muốn lợi dụng mình, Dương Minh muốn lợi dùng mình làm cái gì? Trong lòng Tùy Dược Tiến nghĩ rằng, hay là Dương Minh muốn kêu mình chống đối lại Điền Long.
"Có thể, Dương tiên sinh cứ việc phân phó" Tùy Dược Tiến hầu như không do dự, nói ra những lời này. Đối mặt với sống chết, còn có lợi ích gì chứ, đồng minh gì chứ, tất cả đều là vô nghĩa. Dương Minh cường thế như vậy, cũng đủ làm cho Tùy Dược Tiến phản bội lại Điền Long.
Thật ra, Tùy Dược Tiến đã đoán đúng một chút, nhưng mà không đoán trúng được phần quan trọng nhất trong nó. Nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho Dương Minh không giết Tùy Dược Tiến, thật ra là do trong lòng Dương Minh có băn khoăn.
Tùy Dược Tiến là người ủy thác nhiệm vụ, ra tiền mời Vương Khắc Tiến đến ám sát Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, tiền thì dã nhận, nhưng người lại không giết được. Không chỉ như vậy, ngược lại còn bị Dương Minh tìm đến cửa.
Dương Minh cũng là một sát thủ, làm như vậy cũng không phù hợp với đạo đức nghề nghiệp của sát thủ. Tuy rằng chuyện này có nguyên nhân, liên quan đến người nhà, nhưng mà Dương Minh thật đúng là không thể giết chết Tùy Dược Tiến được, chỉ cảnh cáo một chút là được.
"Tôi muốn ông đối phó với Điền Long, không vấn đề chứ?" Dương Minh hỏi.
"Không có!" Tùy Dược Tiến chịu đựng đau đớn, sảng khoái đáp.
"Kế hoạch cụ thể, tôi còn chưa nghĩ ra, nhưng mà trước mặt Điền Long, không nên để cho hắn biết chúng ta đã gặp mặt" Dương Minh dẫm một cái thật mạnh lên miếng gạch kế bên mặt của Tùy Dược Tiến: "Bằng không, hậu quả? thế nào tự ông gánh chịu"
Tùy Dược Tiến sợ đến nỗi run lên, đối với một sát thủ như Dương Minh, ông ta rất khó lòng đề phòng! Hơn nữa còn đang ở trong công ty, hệ thống bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, không chỉ có người canh gác cửa, ngoài ra bên trong còn có hệ thống máy quay giám sát nữa.
Tuy rằng không biết Dương Minh đã vào bằng cách nào, nhưng mà, nếu Dương Minh đã có thể vào một lần, thì cũng có thể vào lần hai, Tùy Dược Tiến có lựa chọn à? Tình huống bây giờ, chỉ có thể nghe lời của Dương Minh, mới có thể giữ lấy mạng.
Thật ra thì, hệ thống bảo vệ của tòa nhà Tiên Nhân đã thuộc loại vô cùng nghiêm mật rồi, nếu như không phải là do Dương Minh khác thường, có thể tránh thoát khỏi tất cả các máy quay hình, thì trừ việc xông vào phòng an ninh giết sạch tất cả ra thì không còn khả năng nào cả. Nhưng mà, lần này Dương Minh đến đây không phải để giết người, mà chỉ muốn lợi dụng Tùy Dược Tiến làm việc cho mình thôi.
Bây giờ, vẫn chưa xác định người của Tôn gia có gặp nguy hiểm gì không, Dương Minh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng mà, Dương Minh cũng không ngại tạo phiền phức và nội chiến cho Điền Long, mà Tùy Dược Tiến lại hoàn toàn phù hợp với vai diễn này.
"Tôi hiểu rồi" Tùy Dược Tiến nói: "Tôi biết nặng nhẹ mà, sẽ không lấy mạng của mình ra nói giỡn"
"Tôi sẽ dùng điện thoại liên hệ với ông" Dương Minh túm lấy Tùy Dược Tiến nằm trên mặt đất, ném lên cái ghế ông chủ, nói: "Bây giờ ông gọi điện cho phòng an nịnh, nói cho bọn họ biết tôi sẽ đi ra khỏi phòng làm việc của ông, kêu bọn họ đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không tôi không ngại giết người"
"A?" Tùy Dược Tiến ngẩn người, trong lòng không hiểu, người trong phòng an ninh đều khỏe mạnh? Nếu như vậy, Dương Minh đã tránh thoát khỏi sự giám sát của phòng an ninh mà đi lên lầu?
Hệ thống giám sát trong phòng an ninh, Tùy Dược Tiến làm tổng giám đốc kiêm chủ tịch công ty, đương nhiên là rất rõ ràng, đây là một hệ thống theo dõi liên tục, nói cách khác, cho dù Dương Minh tiến vào tòa nhà bằng cách nào, thì cũng không thể tránh được hệ thống giám sát ở đây! Nhưng mà bây giờ, trong phòng an ninh không có động tĩnh, như vậy chứng minh rằng, Dương Minh đã làm được, quả thật là đã làm được.
Tuy rằng không biết đã làm thế nào, nhưng mà hắn ta yêu cầu mình phải gọi điện cho phòng an ninh để báo tin, có thể là muốn biểu hiện thân thủ vô ảnh của hắn với mình, hoặc có thể là không muốn sử dụng thân thủ như vậy nữa.
Tùy Dược Tiến nghe lời gọi điện thoại cho phòng an ninh bên dưới,? sau khi điện thoại reo một tiếng đã được bắt máy, xem ra suy đoán của mình không sai, Dương Minh lúc đầu căn bản là không có động đến người trong phòng an ninh.
"Phòng an ninh sao? Tôi là Tùy Dược Tiến đây!" Tùy Dược Tiến nói.
"Xin chào Tùy tổng! Có gì cần dặn dò?" Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm ổn.
"Tình huống trong công ty thế nào?" Tùy Dược Tiến là bộ như không có việc gì, hỏi.
"Không sao cả, tất cả đều bình thường, xin Tùy tổng yên tâm!" Người bảo vệ nói như vậy, làm cho Tùy Dược Tiến cảm thấy trái tim như muốn rớt ra ngoài, quả nhiên, bọn họ đã không phát hiện ra Dương Minh ngay từ đầu.
Quay đầu lại nhìn Dương Minh, phát hiện ra Dương Minh đang mỉm cười với mình, hiển nhiên là Dương Minh cũng đã đoán được suy nghĩ của mình rồi.
Dương Minh đương nhiên là biết Tùy Dược Tiến đang nghĩ gì rồi, nhưng mà, cũng không nói gì chọc thủng cả, tùy ý để cho ông ta hỏi, cũng chỉ như vậy, thì trong lòng ông ta mới càng thêm sợ hãi.
"Một lát nữa, bạn của tôi phải về, đang ở trong phòng làm việc của tôi, anh giúp tôi thông báo với người trực cổng một chút, để cho người này đi ra ngoài" Tùy Dược Tiến dặn.
"Vâng, không có vấn đề gì, Tùy tổng" Người bảo vệ không chút hoài nghi gật đầu đáp ứng.
Dương Minh thỏa mãn gật đầu, dưới ánh mắt của Tùy Dược Tiến, hắn nghênh ngang đi ra khỏi phòng làm việc. Dương Minh cũng không sợ Tùy Dược Tiến báo cảnh sát, ông ta mà làm chuyện này thì chỉ khiến cho ông ta chết thảm hơn mà thôi, Dương Minh hoàn toàn có thể phủ nhận tất cả, không hề đề cập đến chuyện sát thủ. Ngoài ra, Dương Minh cũng không ngại bị quay hình lại, bởi vì hắn đã thẳng thắn thân phận với Tùy Dược Tiến, cho nên cũng không cần phải che giấu nữa.
Bảo vệ trực cửa rất là phối hợp, thấy Dương Minh đi xuống lầu, cũng không hỏi nhiều, trực tiếp mở cửa lớn công ty, khách khí để Dương Minh đi ra ngoài. Đây chính là do chủ tịch Tùy Dược Tiến đích thân dặn dò, bọn họ làm sao mà dám hỏi nhiều?
Rời khỏi tòa nhà Tiên Nhân, Dương Minh cũng không dừng lại, trực tiếp leo lên chiếc BMW đậu cách đó không xa, lái xe trở về Tùng Giang. Bây giờ đã là nửa đêm rồi, không biết Trần Mộng Nghiên các nàng có nghỉ ngơi hay chưa, cũng nên trở về thăm các nàng một chút.
Tùy Dược Tiến thấy Dương Minh đi rồi, mới thở phào một hơi, cả người giống như là mất toàn bộ sức lực vậy, ngồi tựa vào ghế thở hổn hển! Lần đầu tiên ông ta gặp phải cảnh tìm giết đến cửa!
Tùy Dược Tiến thề rằng, sau này sẽ không bao giờ xen vào việc của người khác, không bao giờ tiếp xúc với người làm nghề sát thủ nữa! Lần này có thể giữ mạng, cũng là do may mắn. Sau khi thở hổn hển mấy hơi, Tùy Dược Tiến bị chổ đau trên ngực làm cho tỉnh táo, vội vàng gọi điện cho phòng thư ký, quát nói: "Đến phòng tôi ngay!"
Người thư ký lúc này đang nhỏ to tâm sự với cô bạn gái, bị tiếng quát của Tùy Dược Tiến làm cho hoảng sợ, nhanh chóng cúp điện thoại, chạy vào trong! Nhưng cảnh tượng bên trong làm cho hắn càng hoảng sợ hơn, Tùy Dược Tiến miệng đầy máu, trên? mặt còn có vết chân, làm cho hắn mở to mắt ra nhìn: "Tùy tổng, ngài làm sao vậy?"
"Nhanh gọi điện kêu xe cấp cứu đi! Đưa tôi đến bệnh viện!" Tùy Dược Tiến ra lệnh. Đối với vết thương trên người, Tùy Dược Tiến cũng yên tâm, nếu Dương Minh đã muốn giữ lại dùng, thì sẽ không ra tay giết chết ông ta, tạm thời ông ta sẽ không gặp nguy hiểm gì.
"A, vâng!" Tiểu Vu hoảng sợ gật đầu, vội vã cầm lấy điện thoại trên bàn gọi cho số cấp cứu của bệnh viện, kêu một chiếc xe đến.
Sau khi làm xong tất cả, Tiểu Vu mới hỏi: "Tùy tổng, ngài làm sao vậy? Trong công ty có cường đạo?"
"Không liên quan đến cậu, không nên hỏi nhiều!" Tùy Dược Tiến khoát tay. Ông ta không dám tùy tiện nói lugn tung, bây giờ còn lại nửa cái mạng, ông ta không muốn bởi vì cái miệng của mình mà mất luôn nửa mạng còn lại này.
"A…." Tiểu Vu tuy rằng quan tâm đến vết thương của Tùy Dược Tiến, nhưng mà cũng không dám nói thêm gì, chỉ hỏi: "Có cần báo cảnh sát không?"
"Không cần!" Tùy Dược Tiến nghiêm khắc nói: "Chuyện này cũng không được nói với người khác!"
Ngay sau khi Dương Minh vừa rời đi không lâu, một bóng đen đã xuất hiện tại cửa lớn công ty Tiên Nhân, gõ cửa.
"Ai thế? Có chuyện gì?" Người bảo vệ trực cửa vừa mới đi mở cửa cho Dương Minh, không lâu sau thì lại có người gõ cửa, cho nên không dám chậm trễ, vội vã hỏi.
"Ông chủ của chúng tôi đánh rơi đồ ở đây, cho nên kêu tôi đến lấy về" Người áo đen kia nói.
"Ông chủ của anh là…." Bảo vệ dò hỏi.
"Là người vừa mới đi ra ngoài kia, là bạn của Tùy tổng" Người áo đen nói.
"Ồ, là như thế!" Người bảo vệ nghe nói người là này thủ hạ của bạn Tùy tổng, thái độ thoáng cái đã trở nên tốt hơn rất nhiều, vội vã mở cửa, để cho người này đi vào: "Mời vào!"
"Cảm ơn, tôi đi nhanh về nhanh!" Người áo đen nói xong, cũng bước vào bên trong. Sau khi bước vào trong tòa nhà, người áo đen cười một cách quỷ dị, cũng không trực tiếp bước lên lầu, mà bước lại phòng an ninh.
Người bảo vệ trực cửa lúc này cũng không quan tâm là người áo đen kia đi đâu, vẫn nhàn nhã trở về chổ của mình, lấy báo ra đọc.
Bảo vệ trong phòng an ninh tuy rằng nhìn thấy có một người áo đen vào trong tòa nhà, nhưng mà, là do bảo vệ trực cửa cho vào, cho nên người trong phòng an ninh chỉ hơi lưu ý một chút. Chỉ là, thấy người này đi về hướng phòng an ninh, liền thấy có chút kỳ quái.
Cửa phòng an ninh bị mở ra, một họng súng tối đen xuất hiện, khi bọn họ còn chưa kịp phản ứng, thì trên mi tâm của mỗi người đã xuất hiện một lổ máu.
Người áo đen sau khi giết chết tất cả bảo vệ trong phòng an ninh, cất súng lại vào trong người, nhanh chóng đi đến hệ thống ghi hình của máy quay, thành thạo lấy cuốn phim đang ghi hình ra.
Sau khi cất nó vào trong túi, người áo đen đi ra khỏi phòng an ninh, nhẹ nhàng đóng cửa lại, nghênh ngang đi lên thang máy, lên thẳng lầu ba mươi sáu.
Tốc độ của thang máy, đương nhiên là nhanh hơn thang bộ rất niều, sau khi ra khỏi than? g máy, người áo đen liền trực tiếp đi đến phòng làm việc của chủ tịch.
Cửa phòng làm việc của Tùy Dược Tiến cũng không có khóa, mà đang mở rộng, Tùy Dược Tiến thì đang nằm trên ghế, tay ôm ngực, còn thư ký Tiểu Vu thì đứng bên cạnh.
Người áo đen này bước vòa, rút súng ra, bắn hai phát, hai lỗ máu đồng thời xuất hiện trên trán của Tùy Dược Tiến và Tiểu Vu.
Người áo đen hiển nhiên là rất tự tin vào thuật bắn súng của mình, sau khi nổ súng xong, hắn ta căn bản là không đi kiểm tra xem mục tiêu có chết hay chưa, sau khi cất súng lại, không thèm nhìn hai cái xác trong phòng lần nào, nhanh chóng tháo cái thiết bị nghe lén trong bóng đèn trên bàn làm việc của Tùy Dược Tiến xuống, bỏ vào trong túi của mình, sau đó quay đầu ra khỏi phòng làm việc. Một loạt động tác liên tục lưu loát, không chút chần chờ. Đi thang máy xuống dưới, phất tay với người bảo vệ.
"Đã lấy lại đồ chưa? Tôi mở cửa giúp anh!" Người bảo vệ thấy người áo đen xuống lầu, nhiệt tình cầm lấy chìa khóa.
"Chiếu!" một tiếng, người bảo vệ mở to mắt kinh ngạc nhìn người áo đen, trong tay đối phương không biết đã xuất hiện một khẩu súng khi nào.
Người bảo vệ chết không nhắm mắt.