Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hắc hắc, xem ra em cũng hiểu anh" Liễu Ky Phi đắc ý nói: "Lệ Hà, em yên tâm, lúc này đều là của anh, chúng ta trở về thêm một lần nữa, anh khẳng định là còn lợi hại hơn nữa!"

"Cái này đương nhiên, người ta tin tưởng anh!" Giọng nói của Vương Lệ Hà rất ngọt, khiến cho đầu khớp xương của Liễu Ky Phi như muốn mền ra.

"Đừng để lần sau, bây giờ chúng ta thử đi!" Liễu Ky Phi đã nổi dục vọng dậy.

"Ai da, anh không mệt, nhưng người ta mệt lắm!" Vương Lệ Hà làm nũng lắc đầu" Anh muốn giết chết người ta luôn à?"

"Được được, vậy chờ lần sau, chờ lần sau!" Nhìn mỹ nhân trong lòng có ý kiến, Liễu Ky Phi làm sao mà dám không nghe?

"Cái này mới được!" Vương Lệ Hà gật đầu: "Thật ra, việc nam nữ phải là do hai bên tự nguyện mới được"

"Nói cũng đúng!" Liễu Ky Phi nhìn thấy Vương Lệ Hà cởi mở, trong lòng vui vẻ không kịp, làm sao mà phản đối?

"Đúng rồi, anh nói cho em biết, vừa rồi anh dùng thủ thuật che mắt gì vậy? Vì sao em nhìn anh lại là Hứa Tiểu Bân?" Vương Lệ Hà tò mò hỏi, nhưng mà đây mới chính là mục đích thật sự trong lòng của nàng, nàng muốn biết nguyên nhân trong đó!

"Haha, có lẽ là do em nhìn nhầm cũng không chừng!" Liễu Ky Phi trả lời có lệ, không phải là sợ Vương Lệ Hà biết sự thật, mà là sợ mỹ nhân xem thường, cho nên không muốn nói ra thủ đoạn đê tiện này.

"không có khả năng!" Vương Lệ Hà nói: "Thật ra, lúc chúng ta làm cái kia, em đã phát hiện ra không thích hợp rồi, bởi vì anh lợi hại hơn Tiểu Bân, nhưng lúc nhìn anh, thì anh lại chính là Hứa Tiểu Bân, không phải là anh!"

Vương Lệ Hà nói những lời rõ ràng là vô nghĩa, căn bản là muốn lừa Liễu Ky Phi, nhưng mà nàng ta không nói như vậy, phỏng chừng là Liễu Ky Phi sẽ không có khả năng nói ra sự thật.

Nghe Vương Lệ Hà lại khen mình mạnh, Liễu Ky Phi nhất thời sướng không tả nổi, nếu Vương Lệ Hà muốn biết, vậy thì Liễu Ky Phi cũng không muốn giấu nữa, nếu bởi vì chuyện nhỏ như vậy mà bị Vương Lệ Hà chán ghét, vậy thì cái được sẽ không bù đắp nổi cho cái mất!

Hứa Tiểu Bân bên ngoài, cũng há to mồm ra! Hắn tựa hồ cũng hiểu được mục đích của Vương Lệ Hà! Hắn đã nghi hoặc cho Vương Lệ Hà!

Trước đó, khi Liễu Ky Phi làm chuyện này với Vương Lệ Hà, Hứa Tiểu Bân đứng ngoài cửa nhìn, muốn nói Liễu Ky Phi lợi hại hơn, đó là nếu vô nghĩa, tối đa cũng chỉ là đa dạng hơn thôi, bởi vì tên Liễu Ky Phi căn bản là một thằng bị liệt, so cái nào cũng thua mình cả, Vương Lệ Hà không có khả năng khen hắn liên tục được!

Bây giờ xem ra, Vương Lệ Hà làm như vậy, đều là bước đệm cho vấn đề này! Mà Hứa Tiểu Bân cũng đã hiểu, sở dĩ lúc đầu Vương Lệ Hà không phản kháng, mà lại phối hợp với Liễu Ky Phi, cũng bởi vì người nàng nhìn không phải là Liễu Ky Phi, mà là mình.

Như vậy mà nói, trong lòng Vương Lệ Hà không có phản bội mình, nàng ta khẳng định là bị thằng chó đẻ Liễu Ky Phi này hãm hại, nghĩ đến đây, Hứa Tiểu Bân cũng không còn hận Vương Lệ Hà nữa, ngược lại còn rất đồng tình cho nàng, mà trong tình huống này nàng ta còn có được suy nghĩ này, so về trí hay về dũng khí, thì mình đều bội phục nàng.

Cô gái này, thì ra nãy giờ đang giả vờ, chỉ vì muốn biết được sự thật!"

"
Được rồi, được rồi, anh nói cho em biết!" Liễu Ky Phi đã quyết định không giấu diếm, như vậy cũng thẳng thẳn nói ra luôn, bây giờ hắn muốn tạo tình cảm sâu với Vương Lệ Hà, cho nên lấy lòng nàng còn không kịp.

"
Ừ, anh nói đi, không ngờ anh lợi hại như vậy, ngay cả thuật cải trang cũng biết!" Vương Lệ Hà nói: "Đúng rồi, em thích nam diễn viên trong phim Vượt Ngục (Chắc đang nói thằng mai cồ cốp phiêu =))), lần sau khi anh làm em, có thể biến thành hắn được không?"

"
Haha, cái này không phải là cải trang!" Nghe Vương Lệ Hà tùy tiện nói chuyee6n5, Liễu Ky Phi càng không nghi ngờ gì, nói: "Thật ra, đây là một thủ thuật che mắt!"

"
Thủ thuật che mắt? Có ý gì?" Vương Lệ Hà hỏi.

"
Anh có một loại hủ thơm thần kỳ, là của một ông già bên Thái, trong lúc đi qua Ấn Độ mua được từ một bộ tộc, sau đó bán lại cho anh một ít!" Liễu Ky Phi nói: "Loại hủ thơm này, sau khi châm, sẽ làm sản sinh ảo giác, khiến cho đầu óc bị rơi vào trong ảo cảnh, đem những gì trong đầu thành sự thật, đây là một thủ thuật che mắt!"

"
Ảo giác? Anh nói em nhìn anh thành Hứa Tiểu Bân, là một ảo giác?" Vương Lệ Hà hỏi: "Vì sao em lại xem anh thành Hứa Tiểu Bân? Vì sao không phải là người khác?"

"
Haha, tục ngữ nói rất đúng, ban ngày nghĩ cái gì thì ban đêm nằm mơ thấy cái đó, trước đó trong đầu em chỉ toàn nghĩ về Hứa Tiểu Bân, anh thấy hai người làm được phân nửa, em khẳng định là muốn hắn trở về nhanh, nên khi em nhìn thấy anh bước vào cửa, không tự chủ xem anh trở thành Hứa Tiểu Bân trong đầu của em, cho nên anh mới có thể lên giường với em, mà em không có phản kháng!" Liễu Ky Phi đắc ý nói.

"
Nói cách khác, cái hủ thơm của anh, có thể lợi dụng ký ức của con người lưu lại, mà không nhìn thấy cái trước mắt?" Vương Lệ Hà thầm nghĩ, quả nhiên là thế, thì ra là dùng thủ đoạn đê tiện này.

"
Cũng như vậy đó, loại hủ thơm này dùng ấn tượng trong đầu, thông qua con mắt truyền lên não, làm cho những thứ nhìn thấy bị ảnh hưởng" Liễu Ky Phi nói: "Lệ Hà, em cũng thật thông minh!"

"
Anh cũng không thể để một người ngu làm tình nhân của anh được?" Vương Lệ Hà cười cười, nhưng trong lòng cực kỳ hận Liễu Ky Phi! Hắn dùng thủ đoạn đê tiện nhu vậy, làm cho mình tưởng hắn là Hứa Tiểu Bân, mơ hồ quan hệ với hắn, cái này tuyệt đối không thể tha thứ được!

"
Đúng vậy, bây giờ chúng ta làm thêm một lần nữa nhá?" Liễu Ky Phi thấy Vương Lệ Hà bây giờ hoàn toàn đã thuần phục mình, trong lòng đắc ý vô cùng.

"
không được, Hứa Tiểu Bân sắp trở về rồi, anh không muốn bị bắt gian tại giường chứ?" Vương Lệ Hà đẩy Liễu Ky Phi ra: "Còn nhiều thời gian, từ từ đi"

"
Nói cũng đúng, còn nhiều thời gian!" Liễu Ky Phi nghe Vương Lệ Hà nói xung cũng rùng mình, nhất thời vui vẻ mà quên mất thời gian và địa điểm, bị Vương Lệ Hà nhắc, mới nhớ ra đây không phải là chổ an toàn, vì thế gật đầu nói: "Em yêu, anh đi trước đi!"

"
Đi đi!" Vương Lệ Hà gật đầu: "Em không tiễn!"

"
không cần tiễn, không cần tiễn! Anh tự đi là được" Liễu Ky Phi nhảy xuống giường, nhanh chóng mặc quần áo vào.

Hứa Tiểu Bân ngoài cửa hít sâu một hơi, nắm chặt nắm tay rồi chậm rãi thả ra. Lúc này chạy ào vào, không phải là chủ ý tốt, tuy rằng Liễu Ky Phi đã nói ra nguyên do, nhưng mà muốn làm gì Liễu Ky Phi, thì cái chứng cứ này chưa đủ chắc.

Nhưng mà hắn đã hạ quyết tâm, sẽ không bỏ qua cho Liễu Ky Phi, tạm thời, bây giờ chưa phải là thời cơ thích hơn, Hứa Tiểu Bân quyết định không làm gì Liễu Ky Phi cả.

Hơn nữa, lúc này không vào cửa, Hứa Tiểu Bân còn có một dự định khác, chính là muốn thử nhìn xe, Vương Lệ Hà rốt cục là nghĩ cái gì, tuy rằng suy đoán Vương Lệ Hà làm cái này, chỉ là muốn lật mặt của Liễu Ky Phi, nhưng mà từ trong đáy lòng của Vương Lệ Hà vẫn còn chút hoài nghi.

Dù sao chuyện như vậy, thằng đàn ông nào có thể bỏ qua? Cho nên, cái này coi như là cho Vương Lệ Hà một cơ hội, nếu Vương Lệ Hà thật sự thẳng thắn với mình, đồng thời còn nói ra thủ đoạn của Liễu Ky Phi, thì mình quyết định sẽ tha thứ cho Vương Lệ Hà, dù sao đây cũng không phải là lỗi của Vương Lệ Hà, mình cũng không thể nào trút giận lên Vương Lệ Hà được.

Nhưng mà, nếu Vương Lệ Hà giấu diếm, như vậy, Hứa Tiểu Bân tuyệt đối sẽ không ở cùng với loại đàn bà này nữa. Nghe thấy tiếng mặc quần áo của Liễu Ky Phi, Hứa Tiểu Bân nhanh chóng lắc mình ra khỏi phòng làm việc, chạy đến một cái siêu thị nhỏ.

"
Hứa tổng, đến mua đồ a?" Ông chủ siêu thị cũng nhận ra Hứa Tiểu Bân, biết hắn là quản lí phòng làm việc Tùng Giang của tập đoàn Giang Duyên, hắn không biết Hứa Tiểu Bân có bao nhiêu quyền lực, nhưng mà danh tiếng của tập đoàn Giang Duyên như sấm bên tai, cho nên ông ta cũng vô cùng cung kính với Hứa Tiểu Bân.

"
Mua thuốc lá" Hứa Tiểu Bân nói.

"
Thuốc gì? ' ông chủ hỏi lại.

"Tùy tiện đi" Con mắt của Hứa Tiểu Bân cứ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nhìn thấy Liễu Ky Phi đi ra khỏi phòng làm việc, tim đau như bị dao cắt, hắn hận không thể giết chết thằng chó đẻ này, nhưng bây giờ chưa phải lúc làm vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK