Mục lục
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Minh mở cửa xe giúp cho Vương Tiếu Yên đoạt súng, không lúc nào không chú ý đến động tĩnh của Vương Khắc Tiến, nhìn thấy Vương Tiếu Yên đoạt súng thành công, Dương Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, Vương Khắc Tiến thoạt nhìn cũng không quá mạnh với Vương Tiếu Yên.

Dương Minh bây giờ không có giết chết hắn, hắn đột nhiên nhảy ra muốn giết mình, chắc chắc là có mục đích, mà hắn đã mất súng, Dương Minh cũng không cần phải lo lắng cho an toàn của Vương Tiếu Yên nữa, vì thế nói: "Được, nhưng mà phải lưu lại người số? ng"

Vương Khắc Tiến nghe xong những lời này, phổi như muốn nổi tung ra, hắn đến để giết Dương Minh và Vương Tiếu Yên mà! Vậy mà Dương Minh lại thản nhiên nói với Vương Tiếu Yên rằng" lưu lại người sống", cái này không phải quá khinh người sao?

Vương Khắc Tiến cho đến bây giờ vẫn chưa từng chịu sỉ nhục nào lớn như vậy, hai mắt nhất thời tái lại, nhưng mà hắn cũng biết, lúc này không được nổi giận, nếu mà nối giận sẽ làm ý nghĩ bị lệch lạc, làm lỡ mọi chuyện, và có thể sẽ phạm rất nhiều sai lầm.

Cho nên, Vương Khắc Tiến lấy lại bình tĩnh, cũng không coi lời nói của Dương Minh ra gì nữa, mà cẩn thận nhìn chằm chằm Vương Tiếu Yên, cẩn thận nghĩ lại, lời của Dương Minh nói có đạo lý, tuy rằng trước đó bởi vì mình quá bất cẩn, bị Dương Minh mở cửa đạp vào tay, rồi bị Vương Tiếu Yên đoạt lấy súng trong tay, nhưng mà cái này cũng gián tiếp nói rõ, Vương Tiếu Yên không phải là cô gái bình thường, trên người cũng có võ công! Chỉ là cao đến mức nào thì hắn vẫn chưa rõ ràng.

Nhưng mà, Vương Khắc Tiến bây giờ chỉ có thể cẩn thận cùng cẩn thận.

Vương Khắc Tiến cũng không có tính nhẫn nại như Dương Minh và Vương Tiếu Yên, thời gian thì trôi qua liên tục, càng kéo dài lâu thì càng bất lợi với hắn, hắn cũng rõ điểm này, nếu như tối nay không giải quyết tốt mà nói, thì rất có thể là sau này sẽ không còn cơ hội thuận lợi để ám sát Dương Minh và bạn gái của hắn, trải qua đêm nay, bọn họ nhất định sẽ có đề phòng.

Vương Khắc Tiến không thể bỏ lở cơ hội này, hắn cũng không dám bỏ lỡ! Tuy rằng thất bại, thì chỉ có chút ảnh hưởng rất nhỏ đến tổ chức, nhưng mà đối với Vương Khắc Tiến hắn mà nói, nhiệm vụ lần này mà thất bại, thì biểu thị cho việc hắn không có duyên với đại sư thúc.

Cái này đối với từng sát thủ đời sau của Hồ Điệp gia tộc mà nói, đều là một cơ hội hiếm có, Vương Khắc Tiến đợi cơ hội này đã lâu rồi, cho nên hắn không cho phép mình mắc phải một sai lầm gì.

Cho nên, Vương Khắc Tiến động, hắn liền bắt đầu đợt tấn công sắc bén với Vương Tiếu Yên! Bây giờ là một cơ hội tốt, vừa rồi hắn đã xem thường Vương Tiếu Yên và Dương Minh, nhưng mà, bây giờ Vương Khắc Tiến cho rằng Dương Minh đang khinh địch.

Thấy Dương Minh có bộ dạng" dễ dàng nắm chiến thắng trong tay", mặc dù có chút chướng mắt, nhưng mà lúc đầu mình không phải như vậy sao? Chỉ có người khinh địch mới bất cẩn, và mới thất bại thảm hại!

Dương Minh đứng ngoài quan sát, đúng lúc tạo cho Vương Khắc Tiến một cơ hội giải quyết.

Nếu như Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều cùng tấn công, vậy thì nhiệm vụ hôm nay không cần phải nói, thật bại là cái chắc. Hai người đều có công phu cả, hơn nữa thoạt nhìn cũng không yếu, nếu như tấn công hai mặt thì Vương Khắc Tiến tuyệt đối sẽ không chịu nổi, như vậy thì hắn cũng chỉ đành từ bỏ.

Nhưng mà, bây giờ thì khác, Dương Minh không tham chiến, chỉ có Vương Tiếu Yên đối đầu với hắn, cho nên Vương Khắc Tiến nghĩ, chỉ cần bắt được cơ hội, giết chết Vương Tiếu Yên đi, vậy thì giải quyết Dương Minh dễ hơn.

Cho nên, h? ắn dùng tốc độ cực nhanh, muốn cho Vương Tiếu Yên một đòn trí mạng! Đánh bại Vương Tiếu Yên trước khi nàng kịp phản công. Nói cách khác, nếu như mà đánh lâu dài khiến cho Vương Tiếu Yên mệt mỏi không còn sức chống đỡ, Dương Minh khẳng định sẽ không ngồi yên, cứ như vậy, có Dương Minh tham chiến, Vương Khắc Tiến sẽ bỏ qua một cơ hội tốt.

Cho nên, Vương Khắc Tiến phải nhanh chóng giết chết Vương Tiếu Yên, sau đó mới có thể đối phó được với Dương Minh.

Vương Khắc Tiến động, cả người hắn giống như một con cóc vậy, nhảy dựng lên từ mặt đất, hai đấm nhanh chóng hóa thành quyền và chưởng giữa không trung, đánh mạnh lên đầu của Vương Tiếu Yên.

Thân hình của Vương Tiếu Yên tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, lại không cao lắm, cái này cũng là một cơ hội cho Vương Tiếu Yên! Chiêu này của Vương Khắc Tiến, nói thật ra là dành để tấn công những người không được cao, bởi vì trải qua huấn luyện rồi cho nên Vương Khắc Tiến có thể nhảy tương đối cao, chiêu này cũng bảo đảm hạ bàn của hắn ở trong trạng thái an toàn, mà bởi vì vóc người của Vương Tiếu Yên nhỏ, mà Vương Khắc Tiến lại nhảy cao, cho nên nàng ta không thể nào tấn công được phần hạ bàn của Vương Khắc Tiến, cứ như vậy, Vương Khắc Tiến sẽ không lo lắng hạ bàn gặp nguy hiểm, có thể yên tâm tấn công Vương Tiếu Yên.

Chiêu thức của Vương Tiếu Yên nếu dùng với người thường có thể nói là hiệu quả, nhưng mà đối mặt với Vương Tiếu Yên, một người cũng đã trải qua vô số khảo nghiệm, thì có vẻ rất buồn cười. Vì Vương Tiếu Yên chỉ cần liếc một cái là biết được dụng ý của Vương Khắc Tiến rồi.

Thật ra, chiêu thức nhảy cóc này của Vương Khắc Tiến phần lớn là chỉ dùng hù người, có vẻ rất giống như Cáp Mô công của Âu Dương Phong trong Anh Hùng Xạ Điêu, thoạt nhìn rất cao cường.

Cho nên, phần lớn đối thủ vừa nhìn thấy môn võ công, điều kinh ngạc và chấn động, cái chấn động gần như trong nháy mắt ấy, cũng đủ để cho Vương Khắc Tiến tung ra chiêu lấy mạng.

Nhưng mà, đáng tiếc rằng Vương Tiếu Yên không bị cái trò này của Vương Khắc Tiến hù dọa, trong tình huống này nếu mà Vương Tiếu Yên bị những môn võ công nhìn đẹp mắt hù dọa, thì đó chắc chắn không phải là Vương Tiếu Yên.

Khi Vương Khắc Tiến xuất chưởng trong nháy mắt, Vương Tiếu Yên cũng đã động, nàng ta không có khả năng để cho Vương Khắc Tiến đánh vào đỉnh đầu mình được! Thật ra, Vương Tiếu Yên hoàn toàn có thễ tránh một chưởng này của Vương Khắc Tiến, nhưng mà nàng lại chọn cách đỡ lấy một chưởng này của Vương Khắc Tiến.

"A!" Vương Khắc Tiến đột nhiên cả kinh, bởi vì hắn nhìn thấy trong bàn tay nhỏ bé xinh xinh của Vương Tiếu Yên, không biết lúc nào đã xuất hiện một con dao thủy tinh nho nhỏ.

Vương Khắc Tiến làm sao mà không cả kinh cho được, nếu một chưởng này mà tiếp tục vỗ xuống, thì tay của hắn khẳng định sẽ bị đâm thủng! Nhưng mà, người đang ở giữa không trung, hai chân không có điểm tựa, muốn dừng lại cũng đã dừng không được rồi.

"Xoẹt!" Vương Khắc Tiến chỉ có thể trừng to mắt ra nhìn bàn tay của mình bị con dao thủy tinh lạnh lẽ? o trong suốt của Vương Tiếu Yên đâm xuyên qua!

Vương Khắc Tiến hừ một tiếng, cố nén đau đớn, ngay khi vừa tiếp đất đã nhanh chóng lui về sau.

Một chưởng này không làm cho Vương Tiếu Yên bị tổn thương gì hết, lực lượng của sát thủ vốn không được lớn, bởi vì bọn họ không dùng lực lượng để giành chiến thắng, mà chính là dựa vào kỹ xảo, cho dù vừa rồi Vương Khắc Tiến thành công đánh được lên đầu của Vương Tiếu Yên, cũng sẽ chọn đánh vào tử huyệt ở huyệt thái dương hai bên trán, cái này giết người căn bản không tốn nhiều sức.

Xương sọ tương đối cứng, vả lại hắn cũng không có luyện cái Thiết Sa chưởng, cho nên căn bản là không đánh vỡ sọ được.

Hơn nữa, lại còn có cả một con dao thủy tinh ngăn trở, Vương Khắc Tiến cũng vô ý thức dồn trọng tâm lên hai tay, cho nên, ngoại trừ chịu một chút ảnh hưởng về thể trọng của Vương Khắc Tiến ra, Vương Tiếu Yên căn bản là không chịu bất kì một tổn thương gì.

Trong lòng Vương Khắc Tiến âm thầm kinh sợ, cô gái trước mặt này, là sinh viên bình thường sao? Ở đây, sinh viên ra ngoài cũng mang theo dao? Hơn nữa thân thủ còn tốt như vậy?

Tuy rằng, sai lầm của Vương Khắc Tiến phần lớn đều là do hắn sơ suất, nhưng mà, nếu đối phương không có thực lực nhất định, thì cho dù hắn có bất cẩn, đối phương cũng sẽ không chiếm được lợi ích gì.

Nhìn thấy con dao thủy tinh trong tay của Vương Tiếu Yên đã đầy máu của mình, Vương Khắc Tiến quả thật là kinh hãi gần chết. Sớm biết nhiệm vụ này khó khăn như vậy, thì hắn nói thế nào cũng sẽ không chọn phương pháp tiếp cận để ám sat này, hắn sẽ không tiếc tiền bạc nữa, tìm mua một khẩu súng ngắm xa, sau đó giải quyết đôi nam nữ trước mặt này.

Nhưng mà, sự tình đã đến nước này, cũng không còn đường lui gì, chỉ có thể tiếp tục đánh tiếp, Vương Khắc Tiến hít sau một hơi, cố gắng làm cho tâm tình của mình bình tĩnh lại.

Mặc kệ là nói thế nào, Vương Khắc Tiến cũng là sát thủ đời thứ ba xuất sắc nhất của Hồ Điệp gia tộc! Tuy rằng chưa đạt đến trình như Dương Minh, nhưng mà nếu so với Vương Tiếu Yên thì cũng không có chênh lệch bao nhiêu.

Vương Tiếu Yên tuy rằng là tiểu thư của gia tộc, từ nhỏ đã được tiếp nhận huấn luyện tốt nhất, nhưng mà, Vương phụ không muốn cho con gái đi làm nhiệm vụ, mà muốn nàng chuyên tâm học giỏi quản lý, sau đó mới có thể kế thừa gia nghiệp.

Dù sao thì muốn quản lý một tổ chức sát thủ, cũng không nhất định bản thân phải là một sát thủ, cho nên Vương phụ cũng không cố gắng bồi dưỡng Vương Tiếu Yên, cái này tạo thành Vương Tiếu Yên bây giờ, võ công không cao không thấp, so với sát thủ bình thường thì lợi hại hơn một chút, nhưng mà đụng đến cao thủ như Dương Minh, thì chỉ có thể bị bắt nạt thôi.

Chỉ là, hồi nãy Vương Khắc Tiến quá tự tin, hơn nữa còn tấn công trong trường hợp không rõ thực lực, cho nên mới bị Vương Tiếu Yên thừa cơ chiếm thế.

Vương Khắc Tiến rút kinh nghiệm" xương máu" ra, nhớ lại chuyện vừa rồi, mình quả thật có chút gấp, bây giờ là hơn nửa đêm rồi, chỉ còn vài tiếng là trời sáng, cho nên hắn vẫn còn thời gian, vừa rồi? bởi vì quá gấp gáp và khẩn trương cho nên mới bị Vương Tiếu Yên đâm cho một cái.

Vết đau trên tay thật ra không tính là gì với Vương Khắc Tiến, so với những lần huấn luyện, thì chút vết thương này chẳng đáng vào đâu cả. Chỉ là, bị thương trong lúc làm nhiệm vụ, và nhất là bị thương ngay tay, thì ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng đến thực lực phát huy.

Chỉ là, sau khi lấy cứng đối cứng, hai người đều trở về trạng thái chuẩn bị chiến tranh, Vương Khắc Tiến cũng không có khả năng giằng co mãi với Vương Tiếu Yên nữa, nhưng nếu lùi bước, chẳng khác nào tạo cơ hội cho Vương Tiếu Yên tấn công, tin rằng Vương Tiếu Yên nhất định sẽ dùng con dao đó đâm hắn tiếp!

Vương Khắc Tiến tính không sai, sau khi hắn vừa tiếp đất và né ra, Vương Tiếu Yên cũng không ngừng tay, mà tiếp tục tấn công, cầm con dao đâm về hướng ngực của hắn.

Vương Khắc Tiến vội vã ngửa người ra sau, toàn bộ nửa người trên đều lật ngang qua, nhưng mà, chân của hắn cũng không nhàn rỗi, nhanh chóng giơ lên đá về hướng cánh tay của Vương Tiếu Yên.

Bây giờ Vương Khắc Tiến lại đột nhiên có chút hối hận, nếu như lúc đầu dùng chân để tấn công thì sẽ không bị Vương Tiếu Yên đâm bị thương rồi. Bởi vì cái giầy da của hắn khá là dày, mà lại cứng nữa, cho nên lực sát thương cũng không nhỏ, mà dao thủy tinh cũng khó đâm vào.

Chiêu này của Vương Tiếu Yên vốn chỉ là hư chiêu mà thôi, nàng ta cũng không trông cậy rằng một dao này sẽ đâm trúng, hoặc là giết chết Vương Khắc Tiến, cho nên sau khi đâm hụt, liền nhanh chóng thu tay về, vì thế chân của Vương Khắc Tiến liền đá hụt theo.

Vương Khắc Tiến thấy không đá trúng Vương Tiếu Yên, hai tay chống về phía sau, hai chân cong lại, cố sức đẩy mạnh hai tay ra, cả người bật lên, đá về hướng Vương Tiếu Yên.

Vương Khắc Tiến lúc này đã thông minh hơn một chút, không chờ Vương Tiếu Yên lui về sau ổn định thân hình, mà đã phát động chiêu mới. Thật ra, chiêu này cũng không khác gì so với Dương Thị Phi Thối của Dương Minh cả, hiệu quả gây bất ngờ cũng như nhau, nhưng mà hiệu quả lại không như nhau.

(Câu tiếp theo: Kể tên những người đã từng bị Dương Minh dùng Dương Thị Phi Thối đánh? 50 điểm cho từng nhân vật nếu đúng ^_^)

Cũng là hai chân cách mặt đất, nhưng mà Vương Khắc Tiến chỉ có thể đá ra một chân, hắn không thể nào cùng một lúc đá ra hai chân giống như Dương Minh được, Dương Minh đã luyện ra chiêu này khi hắn còn là lưu manh, và không theo một trường phái võ thuật nào.

Bởi vì trong võ học bình thường, thì không có chiêu nào không giữ lại đường lui cho mình, Dương Minh đá ra hai chân như vậy, sau đó là hoàn toàn ngã ngồi xuống đất, kết quả như vậy, nếu đá trúng thì rất tốt, còn nếu không trúng thì ….

Vương Khắc Tiến hiển nhiên là không thể làm ra được một chuyện như vậy.

Cho nên hắn chỉ đá ra một chân, như vậy tuy rằng ổn định, nhưng mà uy lực chẳng có boa nhiêu, chỉ cần đối phương tránh né, thì một cước này coi như là không có đá vậy, hắn cũng không thể giống như Dương Minh, đá tiếp một cước còn lại ra.

Tấn công như vậy khiến cho người khác không kịp trở tay, aii mà ngườ? i rằng tránh được một cước, Dương Minh còn có thêm một cước nữa? Cho nên, khi hắn dùng Dương Thị Phi Thối này tại thời khắc mấu chốt, luôn làm ra không ít đại sự.

Tuy rằng cước của Vương Khắc Tiến không lợi hại như Dương Minh, nhưng mà hắn cũng làm cho Vương Tiếu Yên trở tay không kịp! Quả thật, Vương Khắc Tiến bật ngửa người, chống hai tay, co chân lại, đẩy mạnh hai tay ra, tung chân ra đá, không cần nhiều sức bật từ tay rồi mà vẫn có thể làm được, mà Vương Tiếu Yên hiển nhiên là không làm được rồi.

Mỗi người trong lúc thu chiêu về, ít nhiều gì đều có sơ hở, chỉ là có nhìn ra hay không thôi. Khi mà quy trình đạt một tốc độ nhanh nhất định, thì căn bản là không nhìn thấy được sơ hở, vì thế mới có câu: Võ công trong thiên hạ, chỉ có tốc độ là không thể phá.

Nhưng mà, hiển nhiên một điều rằng Vương Tiếu Yên không làm được chuyện đó, cho nên khi thấy giầy da của Vương Khắc Tiến sắp chạm đến bộ ngực của Vương Tiếu Yên, phi châm trong tay của Dương Minh cũng đã phóng ra.

Nhưng mà, cảnh tượng tiếp theo rất là quỷ dị. Vương Tiếu Yên nhanh chóng, à không, phải nói là lắc mình rất nhanh, xoay người, biến mất! Người lúc đầu còn ở phía trước thân thể của Vương Khắc Tiến, thế mà chỉ trong một cái lắc mình và xoay người, đã nhanh chóng lọt ra phía sau của Vương Khắc Tiến, con dao trong tay cũng đã nằm trên cổ của Vương Khắc Tiến.

Trên khuôn mặt của Vương Khắc Tiến, lộ ra một vẻ kinh ngạc đến tột đỉnh, ngay cả Dương Minh cũng mở to mắt ra nhìn, hắn không ngờ rằng Vương Tiếu Yên lại còn có chiêu này!

"Điệp Vũ Vi Bộ?" Vương Khắc Tiến vô thức kêu lên, hắn thật sự rất chấn động rồi, hắn không ngờ rằng, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, hắn lại được nhìn thấy thứ hắn chờ đợi nhất, công pháp thượng thừa nhất của gia tộc Hồ Điệp!

Đây chính là tuyệt học của Hồ Điệp gia tộc, chỉ có người trong dòng họ của Hồ Điệp gia tộc, cùng với những đệ tử ưu tú nhất trong dòng sát thủ mới được học! Nếu như nhiệm vụ lần này của Vương Khắc Tiến không mắc sai lầm, như vậy thì khi hắn được nhận làm đồ đệ của đại sư thúc Tomb, cũng có thể học được Điệp Vũ Vi Bộ thần kì không gì sánh bằng này!

Đây là công phu thượng thừa nhất, và cũng là khó luyện nhất của gia tộc, không chỉ có thể dùng để ám sát, mà còn có thể dùng để chạy trốn, có thể nói là dùng trong mọi trường hợp đều tốt. Nghe đồn rằng môn công phu này được cải biên từ Lăng Ba Vi Bộ trong truyền thuyết.

Mà loại công phu tinh diệu này đột nhiên xuất hiện trên người đối tượng ám sát, điều này làm sao không khiến cho Vương Khắc Tiến kinh sợ được chứ?

Trong lòng của Vương Tiếu Yên cũng thầm hô may mắn, cái môn võ Điệp Vũ Vi Bộ này, nàng ta đã tiếp xúc từ nhỏ rồi, chỉ là luyện tập không có tiến triển, sau khi luyện một thời gian nàng ta cũng bỏ luôn, không luyện nữa.

Mà cha của Vương Tiếu Yên, cũng không có ép con gái luyện tập, bởi vì ông ta đã có kế hoạch gả Vương Tiếu Yên cho vua sát thủ, cho nên đối với mấy môn công phu này, Vương Tiếu Yên không luyện cũng được, sau khi tiếp quản tổ chức xong, đám sát thủ dưới tay làm sao mà không nghe lời của Vương Tiếu Yên được, ai mà dám tạo phản với vợ của vua sát thủ, cái này không phải là hết muốn sống rồi sao?

Cho nên, Vương Tiếu Yên cũng không luyền thành Điệp Vũ Vi Bộ, chứ nếu không, lúc đầu tỷ thí với Dương Minh, cũng sẽ không bị Dương Minh ăn hiếp thảm như vậy, cho dù đánh không lại Dương Minh, có Điệp Vũ Vi Bộ trên người, còn không chạy trốn được sao?

Cái này cũng là nguyên nhân khiến cho Dương Minh kinh dị, nếu Vương Tiếu Yên có thân thủ lợi hại như vậy, tại sao lúc đầu tỷ thí với mình lại không dùng đến?

Trong lòng Vương Tiếu Yên rất là đắc ý, dưới tình thế cấp bách, bản thân đột nhiên xuất ra môn công phu này theo quán tính, thật có thể nói là một sự trùng hợp! Bình thường xem mấy phim chưởng cũng có nhắc đến vài vị võ lâm cao thủ đột phá trong tình thế nguy cấp, Vương Tiếu Yên không ngờ rằng chuyện này lại xảy ra với nàng.

Nhưng mà, Vương Tiếu Yên còn chưa kịp đắc ý đến giây thứ hai, thì lời nói của Vương Khắc Tiến đã như một chén nước lạnh tạt vào mặt của nàng! Vương Khắc Tiến biết tên môn công phu này!

Phải biết rằng, đây chính là bí truyền của Hồ Điệp gia tộc, ngoại trừ người của Hồ Điệp gia tộc ra, thì người bên ngoài không có khả năng biết được cái này!

Mà Vương Khắc Tiến chỉ cần nhìn mới có vài bước, mà đã có thể gọi ra tên của nó, cái này nhất định phải có hiểu biết về môn công phu này!

"Mày là ai? Làm sao mày biết?" Vương Tiếu Yên vội hỏi, con dao trong tay cũng kề sát vào cổ của Vương Khắc Tiến mạnh hơn, đây chính là việc liên quan đến cơ mật tối cao của gia tộc, Vương Tiếu Yên tuy rằng có mâu thuẫn với cha, nhưng mà cũng biết cái nào nặng cái nào nhẹ, đại sự của gia tộc không thể coi thường được.

"Tôi là ai?" Vương Khắc Tiến hơi sửng sốt, hắn không ngờ rằng Vương Tiếu Yên lại đột nhiên hỏi như vậy! Nếu như Vương Tiếu Yên không mở miệng, hắn cũng sẽ hỏi những lời này với Vương Tiếu Yên: Cô là ai? Tại sao cô lại biết Điệp Vũ Vi Bộ?

Nhưng mà, Vương Tiếu Yên đã hỏi rồi, cho nên Vương Khắc Tiến cũng không có khả năng hỏi lại, Vương Tiếu Yên hoang mang, trong lòng chấn động, đây là công pháp tối cao của Hồ Điệp gia tộc, Vương Tiếu Yên làm sao mà biết được?

Mà nàng ta lại là một người Hoa… là người Hoa… chờ một chút… người Hoa… Vương Khắc Tiến bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó!

Nhất định là, nhất định là như vậy! Trên trán của Vương Khắc Tiến đột nhiên toát ra một đống mồ hôi lạnh, hắn chỉ nghĩ đến một khả năng, hơn nữa, là khả năng duy nhất!

Vương Khắc Tiến cẩn thận nghiêng đầu lại, cẩn thận nhìn mặt của Vương Tiếu Yên, cẩn thận hỏi: "Cô. cô là tiểu thư?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK